Hắn đắn đo một lát mới mở miệng nói: "Thành của các ngươi muốn xử tử bổn điện, bổn điện sao có thể tốt được? Phù Dung cô nương vẫn nên mau chóng rời đi thôi, miễn để cho ta liên luỵ ngươi."
Vương Phù Dung thấy Tạ Nhuệ suy nghĩ cho mình, trên mặt lộ ra nụ cười hạnh phúc: "Điện hạ đừng vội, ta sẽ nghĩ cách cứu ngươi ra ngoài."
Ánh mắt Tạ Nhuệ chớp nhẹ: "Cái này quá mạo hiểm, ta không muốn để ngươi mạo hiểm."
Vương Phù Dung lại lắc đầu, vẻ mặt kiên định nói: "Điện hạ yên tâm, ta nhất định sẽ nghĩ cách cứu ngươi, điện hạ đợi ta."
Lời vừa nói xong, Vương Phù Dung liền nghe thấy tiếng bước chân từ bên ngoài truyền đến, nàng ta không dám ở lại thêm, vội vàng quay về phòng giam của bản thân theo đường cũ.
Nàng ta vừa ngồi xuống chỗ hẻo lánh, liền có hai người tuần tra từ trước cửa phòng giam đi qua.
Nàng ta nhẹ nhàng thở phào một hơi, cũng may lúc trước nàng đã hỏi Mông Giáng về thói quen của mấy người tuần tra này, nếu không đã bị phát hiện rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT