Tô Tịch Oanh không ở lâu trên mỏ khoáng, sau khi nghe họ quyết định trình tự đào mỏ xong thì đi về thành.
Chuyện này cô không am hiểu, để lại cho họ ít công cụ cần dùng tới là cũng được kha khá rồi.
Tô Tịch Oanh về trong cung điện, Sở Vân nghe tin đi qua.
"Tham kiến thành chủ."
Tô Tịch Oanh cau mày: "Vết thương của ngươi chưa khỏi còn chạy qua làm gì?"
Sắc mặt Sở Vân còn hơi nhợt nhạt, nhưng tinh thần lại có vẻ tốt hơn rất nhiều: "Đa tạ thành chủ quan tâm, vế thương của thuộc hạ khỏi rồi."
Tô Tịch Oanh ra hiệu cho hắn ngồi ghế: "Nói đi, chuyện gì khiến cho ngươi gấp gáp chạy qua đây?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play