Nếu nàng nhớ không lầm thì trước hừng đông là có thể rời khỏi sa mạc.
Càng tới gần rìa sa mạc thì Tô Tịch Oanh càng gặp được nhiều thi thể hơn, trong đó còn có rất nhiều thi thể đã bị dã thú ăn thịt, đều không còn hoàn chỉnh.
Nàng lấy một cái túi nước trên người xuống rồi đổ nước vào lòng bàn tay cho hai con sói nhỏ uống, dường như hai con sói nhỏ có thể cảm nhận được sát khí trên người Tô Tịch Oanh rất mạnh nên căn bản không dám lỗ mãng, thấy có nước thì đều ngoan ngoãn uống.
Đi về phía trước hơn nửa canh giờ thì nàng đã rời khỏi sa mạc.
Dù đã gần sáng nhưng trời vẫn cực kì tối, ánh trăng ẩn vào trong mây nên cũng không nhìn thấy gì trên con đường phía trước.
Tô Tịch Oanh mở đèn pha ra, đột nhiên chiếu sáng trúng một cái thi thể treo ở trên cây.
Ấn đường của Tô Tịch Oanh giật giật, đi về phía bên kia, thi thể treo ở trên cây đã bị gió thổi thành cái xác khô từ lâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play