"Chắc là vậy." Nếu Tiêu Tuyệt đã tốn một số tiền lớn để mua mạng hai người họ, vậy hắn không cần phải làm mấy chuyện đằng sau. Hắn không phải người cẩn thận, lo nghĩ trước sau như thế.
Tô Tịch Oanh cười khẩy, chẳng trách vừa nghe đến chuyện sắp gặp Khang Trạch Đế, sắc mặt Sở Mạc lại thay đổi, có vẻ trong lòng hắn đã hiểu rõ.
"Cha già được hời của chàng đúng là vô nhân tính." Thậm chí nàng còn nghi ngờ, ông ta có chứng hoang tưởng bị hại, nếu không sao ông ta cứ nghĩ hết người này đến người kia muốn đâm sau lưng mình?
"Tiêu Tuyệt chết như vậy thật đáng tiếc." Tô Tịch Oanh bỗng nói.
Bàn tay Tiêu Tẫn đang đặt trên vai nàng nắm chặt: "Đáng tiếc gì cơ?"
Chém đầu vẫn là cái chết quá nhẹ nhàng cho Tiêu Tuyệt: "Nhìn chó cắn chó còn thoải mái hơn tự mình ra tay." Đồ vô dụng có thể lợi dụng còn tốt hơn vứt đi luôn.
Gương mặt Tiêu Tẫn thả lỏng, hắn bật cười: "Ừ."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT