Hắn mới tí tuổi, rất lo lắng, rất buồn bã, lại rất sợ hãi, khi đó Khang Trạch Đế cẩn thận bầu bạn bên người mẫu phi, hắn tưởng ông ta thật lòng quan tâm mẫu phi.
Hắn quá nhỏ, không biết cái gì gọi là lòng người hiểm ác, sau khi Vệ gia bị sao trảm cả nhà, mẫu phi ít nói hơn nhiều, bà buồn bực không vui, hoàn toàn không còn chút sức sống nào.
Khang Trạch Đế cũng thường đến thăm bà, nhưng ánh mắt tàn nhẫn kia thì không thèm giấu diếm nữa.
Hắn nhớ rõ hôm đó bầu trời trong vắt, mẫu phi rời giường, hiếm khi chải chuốt trang điểm kỹ càng. Đó là lần đầu tiên mẫu phi tỉ mỉ trang điểm cho mình sau khi Vệ gia xảy ra chuyện
Ăn sáng xong, nha hoàn mang hai phần bánh bông tuyết tới, mẫu phi đuổi mọi người đi, hắn thấy mẫu phi rút cây trâm trên tóc xuống, rắc đều bột phấn trắng mịn lên điểm tâm.
Làm xong tất cả những chuyện này, mẫu phi quay đầu nhìn hắn, nói với hắn rất nhiều điều nhưng câu mà hắn nhớ nhất là.
"Tẫn nhi, mẫu phi thật sự không bỏ ngươi ở lại, nhưng có vài chuyện mẫu phi khó mà quên được."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play