"Sau đó được cha nhìn trúng mang về quý phủ, nhưng phu nhân rất không thích nương ta, nói bà hạ tiện hồ ly tinh, một mực cho rằng cha bị giọng nói của nương ta quyến rũ nên sai người hạ độc phá hủy cổ họng của bà ấy, khiến bà ấy cả đời này cũng không hát được nữa."
Lâm Thù Du cảm thấy số phận của mẹ đẻ mình sao mà bạc bẽo quá: "Cha biết là do phu nhân làm, nhưng vì phải nương nhờ sức mạnh của mẫu tộc mới bò lên trên được nên không nói gì, sau đó còn ghét bỏ nương ta nói chuyện khó nghe, thế là ông ta không bao giờ đến sân của bà nữa, nhưng di nương nói, may mà bà còn có ta, bà phải sống sót ở nơi ăn thịt người không nhả xương kia chỉ vì ta..."
Thuở nhỏ, Lâm Tân chưa từng để ý đến thứ nữ không có chỗ nào xuất sắc như nàng ấy, cho đến một ngày, ông ta đột nhiên đến báo cho di nương, nói muốn nàng gả cho Tiêu Tẫn làm thiếp.
Đời này di nương đã chịu đủ nỗi khổ của kiếp làm thiếp, chỉ hy vọng nàng ấy được gả cho một gia đình giàu có làm chính thê, đó là lần đầu tiên nàng ấy nhìn thấy Lâm Tân động thủ với di nương, mặt di nương bị đánh sưng lên, còn tách nàng ấy và di nương ra, uy hiếp nàng, nếu dám không gả, dám không nghe lời, ông ta sẽ lấy mạng di nương.
"Ta tưởng chỉ cần ta chịu ngoan ngoãn nghe lời, bọn họ sẽ buông tha di nương, nhưng di nương vẫn chết, di nương vì không muốn liên lụy ta, không muốn trở thành sợi dây níu chân ta nên đã treo cổ tự tử, nhưng cũng chính bọn họ hại chết bà, là bọn họ bức tử bà... Hức hức... Vương phi, ta thật sự rất hận, ta hận mình vô dụng, không thể báo thù cho di nương, ta hận bọn họ tại sao lại nhẫn tâm như vậy, ở trong mắt họ, ta và di nương đều không phải người, chúng ta chỉ là thứ tiêu khiển lúc họ vui, là thứ mà họ có thể vứt bỏ bất cứ lúc nào để đạt được mục đích của mình!"
Mặt Lâm Thù Du giàn giụa nước mắt, lớp trang điểm trên mặt cũng lấm lem.
Cả người nàng ấy cứng ngắc, hai tay run rẩy, trong lòng tràn đầy hận ý: "Cảm ơn Vương phi. Cảm ơn vương phi đã cho ta một cuộc sống mới. Cảm ơn vương phi đã cho ta dũng khí đánh ông ta một trận... Dù ta không thể báo thù cho di nương nhưng ân đức của Vương phi, cả đời này ta sẽ không bao giờ quên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play