1
Trên xe đều im lặng, Lê Thốc lái xe, thực ra nó là người có tư cách tiếp lời nhất, nhưng nó không biết nên tiếp thế nào.
Dương Hảo nói: “Giữa ba chúng ta còn có niềm tin không? Nếu không còn, bọn mày có thể không dẫn tao theo.”
Trên xe vẫn im lặng, Tô Vạn thử xoa dịu không khí: “Anh Hảo, anh và Vịt Lê thuộc hai phe khác nhau, tôi cảm thấy hay là các anh cho đối phương thêm thời gian được không?”
“Romeo và Juliet mới là hai phe khác nhau, ba chúng ta vốn cùng một phe, là bọn mày đẩy tao sang phe đối diện đó thôi.” Dương Hảo nói tiếp: “Tao có thể quay về, ngồi trong chiếc xe này đã là rộng lượng lắm rồi.”
Lê Thốc bảo: “Tôi biết anh đã trải qua những gì, nhưng anh không biết tôi đã trải qua những gì.”
“Mày không biết tao đã trải qua nhừng gì, Lê Thốc, mày không cần suy đoán tao. Có lẽ mày từng rất khổ, nhưng mày chắc chắn không biết tao từng trải qua những gì, bởi vì mày không ở đó.” Dương Hảo nói.
Lê Thốc lại im lặng, xe lặng lẽ lái đi, ba người im lặng hồi lâu, Lê Thốc mới lên tiếng: “Được, lần này cứu người xong, chúng ta sẽ xuất phát.”
Dương Hảo cười: “Mày bị tao khích tướng đấy à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play