Câu hỏi của Thời Tiện Ngư khiến Thiện Tuệ Tử nghĩ đến quá khứ, chuyện cho tới bây giờ cũng không có gì phải giấu diếm, đơn giản là một đôi cha mẹ vô trách nhiệm, cùng một đôi con cái không may mắn.
“Tôi đã bị đánh đập từ khi tôi có thể nhớ, đôi khi vì làm bẩn quần áo, đôi khi vì ăn quá chậm, đôi khi vì tôi và em trai xem phim hoạt hình quá ồn ào... Nhiều lần bị đánh, nhiều hơn hoặc ít hơn sẽ để lại dấu vết trên người, bị hàng xóm và khách hàng nhìn thấy, gây ra một số tin đồn, việc kinh doanh của tiệm ảnh cũng bị ảnh hưởng, vì vậy phần lớn thời gian tôi và em trai bị nhốt trong tầng hầm.”
Thiện Tuệ Tử nhìn về phía Thời Tiện Ngư, nói: “Cô có cảm thấy, tầng hầm đó rất tối, rất nhỏ, ở bên trong rất khó chịu không? Kỳ thật hoàn toàn ngược lại, lúc tôi và em trai ở tầng hầm, là lúc an tâm nhất, vui vẻ nhất, vô câu vô thúc nhất, bởi vì bọn họ nhốt chúng tôi vào tầng hầm, có nghĩa là bọn họ phải tiếp khách, không rảnh quản chúng tôi, cho dù tôi và em trai làm ầm ĩ tầng hầm, lật đồ chơi cũ lộn xộn đầy đất, cũng sẽ không có ai quát mắng chúng tôi, đánh chúng tôi.”
Thời Tiện Ngư mím môi, nhỏ giọng hỏi cô: “Vậy cô... là bởi vì bị đánh, cho nên phóng hỏa?”
Thiện Tuệ Tử lắc đầu, thần sắc đờ đẫn trả lời: “Tôi không biết thế lửa sẽ biến lớn, lúc ấy tôi chỉ là muốn thiêu hủy những quần áo kia.”
Thời Tiện Ngư không hiểu: “Quần áo?”
Thiện Tuệ Tử nói: “Làm ăn càng kém, tâm trạng của bọn họ cũng càng kém, số lần tôi và em trai bị đánh cũng nhiều hơn, sau đó ba không biết thông qua con đường nào quen biết một vị khách hàng, đối phương ra giá cao mua ảnh chân dung trẻ em, trong khoảng thời gian đó vì hiệu quả chụp ảnh, mẹ đặt may cho tôi và em trai không ít quần áo.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play