Qua dị giới tìm được phu lang

5. Quá khứ của y


2 tháng


Đến giờ chiều, mọi thứ cũng đã ổn, y vẫn là nhớ lời muốn cưới y nhưng y vội quên đi. Hắn ngủ một giấc liền đỡ mệt mỏi, ôm cái đầu có chút đau nhức rời giường Hải Nam thấy hắn đi ra khỏi nhà liền chạy đến nói.

“Ca, chiều chúng ta lại đi bán thịt đi. Cái quán cũng đã hai ngày không mở bán lại rồi.”

    Hải Lưu tìm chỗ vắng mở hệ thống ra hỏi.

“Này, hệ thống ta bán thịt lợn kiểu gì vậy. Nói rõ chút.”

     Hệ thống nghĩ một chút rồi phát ra tiếng.

[Tinh tinh, ta nhớ rồi.

     Ngươi nhập thịt lợn về bán, thịt lợn chỉ khoảng 5đồng một con, được mổ sẻ đàng hoàng. Thì ngươi chỉ bán lại thôi, tại chỗ này ít người bán thịt. Nhà ngươi giàu bán được, ngươi còn có bá phụ ngươi làm quan to trên trấn. Bá phụ thương ngươi, nhưng ngươi không nhận chỉ đến xin tiền đánh bài bạc. Ngươi bỏ nghề này cũng được, bá phụ ngươi có tiệm mì đấy nên đấy bán cũng lời không phải ở nhà chật hẹp này. Đấy mọi quyết định do ngươi, ta lại đi ngủ tiếp đây nếu cần thì gọi thẩm định ra đấy.]

     Hắn thở dài, hôm nay nghỉ bán. Ngày mai sẽ xin bá phụ, mong được ở nhờ còn có chút vốn làm ăn hắn nấu cũng ổn còn có công thức nấu ăn trong tay thì dễ rồi. Hắn nhìn đệ đệ vẫn chờ câu trả lời ở ngoài kia liền đi ra vui vẻ đáp lại.

“Không sao, hôm nay nghỉ ngơi chút. Ngày mai chúng ta sẽ cùng đi đến nhà bá phụ làm ăn đệ yên tâm, sẽ không còn phải nhịn đói nữa.”

      Hải Nam vui vẻ đi cùng hắn, Hải Nam vẫn hơi xa cách với y vì cũng xa lạ không thể tiếp nhận nhanh như vậy. Hắn chán nản muốn tìm chút gì để chới cho đã, hắn nắm tay kéo Hải Nam cùng đi. 

“Đệ đệ, chúng ta đi chới chút rồi về.”

       Y thấy hai người rời đi cũng hơi buồn, y tìm chỗ ngồi ở trong góc bếp rồi lấy cái ghế đẩu ra ngồi im ở đó chờ hai người về. 

        Y nhớ lại những kí ức không vui vẻ gì của bản thân rồi lại cười mỉm vì y biết bản thân không còn bị đối xử tệ bạc nữa. Kí ức của y cũng hơi đau buồn, năm nay y vừa tròn 17tuổi bị bán đi năm 14tuổi do xấu xí nên bị chuyển từ chỗ này sang chỗ khác y thật sự đã từng nghĩ không muốn sống nhưng bây giờ đã hết.

       Khi bán đi được vài tháng, có một lão già háo sắc thấy y xấu nhưng không chê mà mua về. Mặt y bị che đi bằng tấm vải trắng, thân hình mảnh khảnh đầy vết roi ông già cũng không mấy quan tâm. Ông ấy liền làm chuyện đồi trụy chỉ để giải tỏa tức giận, lúc này người y càng thêm vết thương. Tay y bị ông lão trói chặt, ông không tha mà đã bẻ gãy tay trái của y, hắn là không để ý thôi chứ tay trái các khớp ngón bị bẻ sạch. H tay y dị dạng khó cầm đồ mọi việc đều do tay phải đảm nhiệm, ông lão hành hạ y đủ liền bán tiếp. Cứ thế y bị bán nhiều lần.

       Vào đêm kinh hoàng năm y 16tuổi, một người mua y làm thiếp y nghĩ người này sẽ tốt đối xử với y không giống mấy người kia. Nhưng thật sai lầm, hắn ta chỉ muốn làm xấu danh dự của y đem y vứt cho mấy tên háo sắc để từ đó thanh danh của y bị mất sạch, nhưng thật sự không phải vậy y đã đánh mấy tên kia bản thân y chỉ bị trói tay vào cột nên không thể thoát ra. Tên kia theo đúng kế hoạch đã làm y mất thanh danh trong sạch, từ đó bán lại làm nô lệ y bị mọi người ghét vì cái thanh danh đen tối kia.

       Nên y càng nhạy cảm, y không dám tim tưởng nữa nhưng khi nhìn thấy hắn mọi thứ lại hơi khác. Nhưng y vẫn không dám quá tin tưởng chỉ chờ đợi, mong được sống tốt.

     

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play