“Ahhhh di chuyển rồi! Loveline chuyển động rồi!! Loveline dừng mãi ở mức 0% cuối cùng cũng nhích tới 15% rồi!!! Quá trời tuyệt vời hết xẩy luôn! Hai ta hãy cùng nhau nỗ lực đẩy loveline của câu chuyện trở lại 100%!! Để nhân vật chính có hạnh phúc trọn vẹn, ân ái nắm tay nhau vào lâu đài tình ái rồi chúng ta sẽ được tự do!! Không hổ là thầy Thời, quả thực thầy có cách!! Em biết ngay mình chọn đúng người rồi mà, giữa bao nhiêu nhà văn trong buổi họp mặt, phong thái của thầy là tỏa sáng ngời ngời nhất!!!”
Biểu đạt hỗn loạn quen thuộc ùa vào trong đầu Thời Tấc Cẩn, tiếng máy móc ù ù của hệ thống như tiếng chuông báo động rầm vang, khiến lồng ngực Thời Tấc Cẩn phập phồng dữ dội, cảm giác buồn nôn và sốc phản vệ chợt ập đến, anh bỗng cúi đầu xuống, “huệ” xuống sàn nhà một cách chân thực nhất ——!
Hệ thống suy yếu bị ký chủ huệ một tiếng vào mặt: … ?
Cặp song sinh sắp ngủ bị dọa cho tỉnh lại, hai đứa phản ứng rất nhanh, lập tức nhảy ra khỏi chỗ ngồi, vươn tay vịn bả vai cậu út, vẻ mặt giống như hai chú chim cúc cu ngờ nghệch, vừa ngạc nhiên vừa bối rối, chỉ có thể cúc cu gọi cậu út ơi.
Mấy ngày nay Thời Tấc Cẩn chưa ăn đồ gì đàng hoàng, dịch dinh dưỡng đã sớm hóa lỏng tan vào dạ dày, ngay cả nước chua cũng không thể nôn ra được, anh chỉ có thể cúi xuống cố gắng xoa dịu dạ dày co thắt khó chịu.
Thời Tấc Cẩn dỗ dành hai đứa nhỏ trước, cặp song sinh rúc về bên cạnh cậu út, hai đứa bị phản ứng bất thình lình của cậu út dọa sợ, lúc này cơ thể khẽ run rẩy dán sát cậu út.
Cặp song sinh ôm chặt đến mức Thời Tấc Cẩn có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thể cao đặc biệt của hai đứa bé + run rẩy không ngừng từ da kề da, hệt như anh đang ôm hai chú mèo con ướt sũng trong một ngày mưa.
… Chú mèo cao 1,3 mét còn đang củng vào trong lòng anh.
Thời Tấc Cẩn đặt đầu lưỡi lên vòm miệng, để đầu óc thư giãn một lúc mới bắt đầu nói chuyện với hệ thống trong đầu.
”Cậu nói lại từng đoạn một đi.”
Hệ thống vốn im lặng bấy lâu nay bắt đầu run lên, lí nhí nói, nó sắp xếp lại ngôn ngữ biểu đạt của mình, nói cho Thời Tấc Cẩn biết tại sao nó lại tỉnh dậy.
Hóa ra, hệ thống xuyên sách sinh ra từ nguyên tác BE be bét.
Nó cần phải bẻ nguyên tác thành HE tình cảm trọn vẹn thực sự.
Nó từng xin giúp đỡ từ ba người hiện thực, hứa hẹn đền đáp bằng những lợi ích mà mọi người có thể tưởng tượng được, nhưng ba ký chủ trước đều thất bại.
Thời Tấc Cẩn là người hiện thực thứ tư được hệ thống xin giúp đỡ, xuyên sách cứu thế giới này.
Ba ký chủ đầu tiên không sửa được cốt truyện khiến hệ thống trở nên suy yếu, khi tìm được Thời Tấc Cẩn thì nó sắp thành đèn cạn dầu.
Hệ thống khúm núm giải thích tại sao mình lại liều mạng lao vào Thời Tấc Cẩn trước khi nó hoàn toàn tắt ngúm: “Hào quang của thầy như ngưng thực ấy, giữa bao nhiêu nhà văn trong buổi họp mặt, ai nấy cũng là sương mù chỉ có thầy là người sáng chói nhất trong sương mù.”
Thời Tấc Cẩn: …
Trước khi xuyên sách, Thời Tấc Cẩn đang bàn một dự án lớn tại buổi họp mặt của các nhà văn. Trong bữa tiệc có ít nhất 300 người, tác giả chiếm tới 2/3.
Với tỉ lệ 200:1.
Vì “luck chúa” nên anh bị chọn xuyên tới thế giới mới, dấn thân vào chuyến phiêu lưu siêu cấp mạo hiểm.
Đấy là lý do bắt cóc kỳ quặc nhất mà Thời Tấc Cẩn từng nghe!
Tức giận, lố bịch, hoang đường một loạt cảm xúc tiêu cực ùa vào trong đầu Thời Tấc Cẩn, nhưng anh không để mấy cảm xúc tiêu cực này kiểm soát mình, chuyện đã thành thế này rồi, tức tưởi cũng chỉ khiến tình huống trở nên tồi tệ hơn.
Thời Tấc Cẩn buộc mình phải bình tĩnh lại.
Thế giới của người trưởng thành rất thực tế, khi đối mặt với một tình huống không thể tránh khỏi, nếu người ta cứ nấn ná mãi tại một chỗ, vậy chúng sẽ lập tức lớn mạnh mà nuốt sống chính bản thân ta.
Người phải nhìn về tương lai phía trước, mới tìm được đường ra.
Thời Tấc Cẩn thầm tính toán thời gian phi thuyền hạ cánh, hai giờ nữa sẽ đến Black Shield, anh điều chỉnh lại trạng thái, bắt đầu bình tĩnh hỏi hệ thống về tình huống của ba người đầu tiên xuyên tới.
Hệ thống suy yếu nhưng thái độ rất tích cực, nó mô tả ngắn gọn ba lần tự cứu mình trước đó.
Lần đầu tiên, hệ thống bắt được một sinh viên đại học vừa mới tốt nghiệp, mới va chạm xã hội.
Sinh viên đại học còn trẻ, tự tin, năng động, nhiệt huyết, ôm ấp niềm hy vọng, tò mò, kỳ vọng vào xã hội và thế giới, mong mỏi làm được điều gì đó lớn lao!
Hệ thống kiểm tra được tính cách như vậy thì lấy làm vui mừng!
Khi đó nó có đủ năng lượng nên nhiều quyền hạn, trực tiếp thả cậu sinh viên đại học xuống hành tinh Mắt Mèo, gen bắt đầu thiết lập là cấp A, trở thành hàng xóm của nam chính trùng đực!
Ai dè, vì chưa từng được xã hội mài giũa nên khi đặt chân tới nơi này, cậu ta được hưởng đãi ngộ siêu đặc quyền của ông hoàng vượt xa xã hội hiện đại, sinh viên đại học này nhanh chóng đánh mất bản thân bị cuộc sống xa hoa phú quý như hoàng tử quý tộc tha hóa sự kiên trì và tư tưởng của con người hiện đại.
Sinh viên đại học lấy thân phận trùng đực cấp cao can thiệp vào mạch truyện nguyên tác, một ngày vãi chày, bảy mươi ngày phơi lưới, cậu ta tùy ý can thiệp nhưng không kiên trì tới cuối cùng, thành ra dẫn đến việc hai nhân vật chính của nguyên tác còn chưa tới giai đoạn đính hôn nữa!
Trong buổi hẹn hò đầu tiên, bọn họ đã chia tay nhau trong không vui.
Cuộc phiêu lưu giải cứu đầu tiên, cốt truyện còn bết bát hơn cả nguyên tác ban đầu.
Lần thứ hai, hệ thống rút ra bài học, chọn ra một người thành đạt đã lăn lộn trong xã hội nhiều năm.
Khi đó năng lượng hệ thống còn dư thừa, thiết lập thân phận trùng đực cho người thành đạt này, nhưng lần này anh ta đã trở thành trùng đực cấp C.
Khi người thành đạt xuyên tới, vì theo pháp luật hành tinh Mắt Mèo, thành thử đã bị đưa tới sống trong một hành tinh cấp cao.
Lần này, người thành đạt cũng trầm mê trong cuộc sống siêu đặc quyền ngay từ đầu, đắm chìm trong ngon ngọt vui tới quên cả trời đất, tính lãnh đạo mài giũa ra trong xã hội hiện đại đã khiến anh ta dần không thỏa mãn với thân phận của một trùng đực cấp C.
Người thành đạt lợi dụng nguyên tác do hệ thống cung cấp mà bắt đầu giở trò quỷ.
Anh ta không thỏa mãn vì mình chỉ có cấp C, anh ta có bàn tay vàng lại có năng lực của người hiện đại, vì sao không thử điều gì đó thú vị lớn lao hơn?
Người thành đạt xuôi gió xuôi nước này bắt đầu lợi dụng bàn tay vàng can thiệp vào nguyên tác, định phổ biến những tư tưởng hiện đại, từ đó đạt được nhiều quyền lực hơn, anh ta muốn trở thành hoàng đế có một không hai!
Chỉ cần trở thành hoàng đế, đến lúc đó muốn cho ai kết hôn với ai, bẻ cốt truyện BE chẳng phải dễ như trở bàn tay à?
Sau đó, anh ta đã bị Tòa án Bảo vệ trùng đực và mấy trùng cái cấp cao tỉnh rụi nuôi tới suy bại.
Tòa án Bảo vệ trùng đực và quốc hội đã cắm rễ hàng trăm năm, một người hiện đại chỉ sống chưa đầy 40 năm không thể nào chơi lại được mấy ông lớn của giai cấp mục nát và kiên cố này.
Cuối cùng, người thành đạt đã đập nát quân bài tốt của mình rồi bị giam lỏng tại nhà, cống hiến tinh trùng cho đến khi lìa đời.
Kế hoạch tự cứu thứ hai của hệ thống, cốt truyện của nguyên tác còn chưa bắt đầu, thì người thành đạt này đã tự chơi chết mình trước tiên.
Lần thứ ba.
Hệ thống bắt đầu suy yếu, nó vốn sinh ra từ cốt truyện hỏng bét, không thể trực tiếp can thiệp vào thế giới sách mới. Mỗi một lần bắt được người hiện thực cần một lượng năng lượng rất lớn, khi kéo người vào lần thứ ba, năng lượng của nó yếu tới mức biến thành một bóng đèn hỏng, chớp tắt liên tục.
Lần này, hệ thống miễn cưỡng tìm thấy một người hiện thực bên ngoài xã hội thông thường.
Nó tìm thấy một nhà nghiên cứu động vật thường xuyên hoạt động ở thảo nguyên Nam Phi!
Hệ thống rút ra bài học lần thứ hai, nhận thức sâu sắc về tai hại của việc tìm kiếm người hiện thực trong xã hội.
Những người đã bị thể chế quan niệm xã hội loài người cố định rất dễ sa đọa vào xã hội trùng tộc có thứ bậc, phú quý và thèm khát quyền lực trông giống xã hội loài người, do đó bị những thứ phù phiếm ấy che mắt không thể thấy rõ sự khác biệt về quan điểm cốt lõi của trùng tộc và của con người.
Lần thứ ba, hệ thống đặt hy vọng vào nhà nghiên cứu động vật này.
Nhà nghiên cứu động vật không chỉ hiểu được tầng lớp sinh học nguyên thủy và man rợ của thế giới động vật mà còn giữ được khả năng hiểu biết, trí tuệ và khả năng hợp tác của con người hiện thực.
Thời Tấc Cẩn nghe tới đây cũng cảm thấy hệ thống chịu thiệt hai lần, thực sự đã rút được kinh nghiệm tiến bộ, bắt đầu học cách dùng đầu óc để chọn người thay vì mù quáng bạ đâu chọn đấy.
Hệ thống khóc tang suy yếu nói: Lúc ấy nó yếu rồi, năng lượng không ổn định nên đã đưa nhà nghiên cứu động vật này vào một cơ thể của trùng cái!
Còn là một trùng cái cấp trung đóng quân ở hành tinh cấp trung! Hạ cánh mười năm cũng không có cơ hội đi tiếp xúc đặc quyền của hành tinh Mắt Mèo và hành tinh cấp cao! Lần này còn tệ hơn hai lần trước, chẳng có cơ hội gặp được nhân vật chính đang hoạt động trong hành tinh đặc quyền.
Thời Tấc Cẩn: …
Trái lại do hoàn cảnh và thân phận ép buộc mà nhà nghiên cứu động vật hết cách đành phải gia nhập quân đội, cử ra tiền tuyến chiến đấu.
Quân hàm chưa được thăng tiến bao nhiêu, trạng thái tinh thần của y đã bị cuộc chiến tranh bành trướng liên tục của trùng tộc hủy hoại.
Hệ thống van xin y thử bẻ cốt truyện, người đã từng là nhà nghiên cứu động vật, hiện tại đã trở thành thượng úy – quân thư bậc trung nhếch môi cười khẩy: “Trùng đực? Yêu đương chỉ tổ ảnh hưởng đến tốc độ lái cơ giáp tạc bay dị thú của tôi!”
Hệ thống suy yếu hoàn toàn nghẹt thở.
Hết lần này tới lần khác nó ký sinh ở trong đầu người xuyên sách, đồng thời có chung vận mệnh với người xuyên sách, chỉ cần người xuyên sách muốn đọc nguyên tác liền có thể đọc được.
Nếu người xuyên sách chết, nó cũng sẽ bị yếu theo.
Khi xuyên sách lần thứ ba, hệ thống bị nhà nghiên cứu động vật chắt lọc hết lợi ích, cung cấp chi tiết về chiến thắng vĩ đại trong nguyên tác, còn bị đe dọa phải cung cấp hỗ trợ về mặt kỹ thuật khoa học. Từ đó một hệ thống cứu vớt bẻ BE đã bị nhà nghiên cứu động vật biến thành
Thời Tấc Cẩn nghe hệ thống tự thuật, nhất thời không biết nên giễu nó đáng đời, hay giễu vận rủi của nó.
Bóc đại ba lần, nhưng ba lần cũng không với tới nguyên tác.
Hệ thống vẫn còn đang tự thuật một cách bi thương.
Nhà nghiên cứu động vật ném kịch bản sang một bên, và thế là sân khấu này là của anh, để anh mày hóa chaos thể hiện!
Song cũng chỉ có nhà nghiên cứu động vật này, cuối cùng đã thành công tới trước mặt nhân vật chính nguyên tác.
Y vắt kiệt lợi ích của hệ thống, nâng cấp gen của mình từ cấp trung lên cấp cao, rồi trở thành nhà lãnh đạo tối cao giữ chức vị thượng tướng ở tuổi 49.
Có lẽ vì thấy hệ thống trong đầu mình buồn tiu nghỉu quá lâu, nhà lãnh đạo tối cao cũng có chút lương tâm, cuối cùng y dẫn theo hệ thống tới gặp mặt hai nhân chính trong nguyên tác một lần.
Ở đâu à?
Ở đám cưới của hai nhân vật chính.
Nhà lãnh đạo tối cao nhận lời mời, đường hoàng ra dáng đi tham dự hôn lễ thế kỷ của hai nhân chính trong nguyên tác.
Hệ thống nhìn đôi tân lang ở phía bên kia tấm thảm trắng, gương mặt hai vị bằng mặt không bằng lòng, chẳng có chút vui mừng hạnh phúc nào khiến nó chết máy ngay tại chỗ.
Khi mở mắt ra, ý thức hệ thống đang lạc trôi trong bữa tiệc mà Thời Tấc Cẩn tham gia lúc ấy.
Trong một toán người toàn sương mù mờ ảo, nó liếc mắt một cái đã bị linh hồn trắng sáng ngưng thực duy nhất hấp dẫn, vì thế nó được ăn cả ngã về không bắt được Thời Tấc Cẩn.
Nó tiêu hao hết năng lượng chọn một cơ thể trùng đực đang hấp hối cho Thời Tấc Cẩn, nó suy yếu tới nỗi không có thời gian xác minh tình hình cụ thể, sau khi nhét linh hồn xong thì năng lượng lập tức ngắt quãng, rơi vào trạng thái ngủ đông.
“…”
Nói tóm lại, rất thảm, nhưng Thời Tấc Cẩn chẳng có chút thương hại nào.
Sau khi hệ thống nói xong tình huống của mình, lập tức quỳ xuống xin lỗi ba lần với Thời Tấc Cẩn, hệ thống suy yếu bị ba ký chủ không đáng tin cậy tra tấn rất giỏi làm cháu trai.
“Thầy tuyệt vời lắm luôn ạ!”
“Mới có vài ngày thôi mà đã thúc đẩy thay đổi loveline của nhân vật trong nguyên tác, em mới có năng lượng tỉnh lại!”
Hệ thống nghĩ tới đây thì hí ha hí hởn, còn nói chi tiết cho Thời Tấc Cẩn những điểm năng lượng thu về từ cốt truyện có thể làm được gì.
“Lần này thầy đã tác động đến loveline của một số nhân chính phụ trong nguyên tác! Bây giờ chúng ta có thể dùng 15% điểm năng lượng rồi!”
“Thầy có thể mở khóa 2 bản tóm tắt cuộc đời của nhân vật phụ, chi tiết về tính cách và sở thích, cùng với điểm cốt truyện! Chúng ta cứ dùng cách gián tiếp! Trước tiên phát triển cốt truyện của nhân vật phụ! Dùng vai phụ làm cầu nối tiếp cận vai chính! Cuối cùng, chúng ta sẽ đóng quân bên cạnh vai chính, dần dần ảnh hưởng và thúc đẩy họ đến một kết thúc HE!!”
“Hoặc là! Thầy muốn tiếp tục mở khóa cấp độ gen! Nếu đủ năng lượng, em có thể giúp thầy nâng cấp gen lên siêu S đó!”
Hệ thống bắn rap bằng âm thanh máy móc, tích cực bày mưu tính kế cho Thời Tấc Cẩn, nỗ lực nâng đỡ ký chủ đáng tin cậy này bứt phá lên trời, tiếp tục đẩy mạnh cốt truyện HE!
Nó xoa tay, hỏi Thời Tấc Cẩn: “Thầy Thời, giờ thầy đã tiến triển đến đâu rồi!”
“…”
Thời Tấc Cẩn: “Giờ tôi là ông bố đơn thân còn vị thành niên có hai đứa con thơ.”
Hệ thống: ?
Thời Tấc Cẩn nhìn thời gian hiển thị trên trí não của mình, trả lời hệ thống trong đầu: “Còn 30 phút nữa hạ cánh, lập tức nhập cư trái phép thành công.”
Hệ thống: …
Hệ thống thộn ra.
Thời Tấc Cẩn rất bình tĩnh, anh nói với hệ thống: “Cậu còn nhớ cơ thể mà cậu chọn cho tôi không?”
“Thấy cậu thế này chắc chưa kiểm tra nhỉ, vậy tôi nói tóm gọn lại cho cậu nhé.”
Thời Tấc Cẩn ngắn gọn kể lại những sự việc xảy ra trong mấy ngày nay.
Hệ thống: “…”
Hệ thống bị chế độ khởi đầu địa ngục và cơ thể lần này của ký chủ làm khiếp sợ, suốt 10 phút không dám hó hé câu nào.
“Mạo muội hỏi thầy một câu, theo như lời thầy nói thì hình như mới qua năm ngày thôi…?”
“Ừ.”
Hệ thống: …
Trong năm ngày, anh dùng thân phận “á thư” cấp thấp thành công chạy trốn từ hành tinh cấp thấp này đến hành tinh cấp thấp khác, còn dẫn theo gia đình vẫn được tự do chứ không bị bán làm nô lệ!
Đúng là vip pro, thưa ngài, ngài đánh rơi vương miện rồi này!
Anh đây không hài lòng với đường đua thì thay đổi đường đua ngay trong đêm!
Đổi đường đua còn tiện tay thúc đẩy luôn cốt truyện?
Kiểu thúc đẩy cốt truyện không theo thường thức này khiến hệ thống suy yếu sang chấn.
“… Thầy, không phải, thưa ngài… à không thầy Thời gánh em nhé…”
Hệ thống bá cháy gánh người chơi trong tiểu thuyết không tồn tại, còn cái hệ thống vô tri này không cản trở thì Thời Tấc Cẩn đã cảm ơn trời đất lắm rồi.
Anh để hệ thống đang lú có thời gian yên tĩnh một lúc.
Thời Tấc Cẩn bắt đầu sắp xếp lại lượng thông tin nhận được.
Từ những bài học rút ra từ ba lần thất bại trước, Thời Tấc Cẩn đã nghe ra được một thông tin rất vi diệu.
Thoạt nhìn thân phận của trùng đực dễ hoàn thành nhiệm vụ nhất, nhưng hai người ký chủ đầu tiên trở thành trùng đực lại hoàn toàn không thể kháng cự nổi phú quý giàu sang.
Người thành đạt thứ hai thì có tâm tư trở thành kẻ độc tài đã bị mấy trùng tộc nuôi tới nỗi tắt tiếng.
Trong một hệ thống phân cấp nghiêm ngặt đã được củng cố hàng trăm năm, một người hiện đại chưa quá 40 tuổi, làm sao có thể lật đổ những quy tắc cứng rắn đến mức chống đỡ toàn bộ thể chế trùng tộc?
Một số người hiện đại, 40 tuổi vẫn còn đang lạc lối trong cuộc sống, nên mới nói, hệ thống ngu ngốc này lầm to rồi.
Nó cho rằng mình có nguyên tác, có thể mở khóa cuộc đời, chi tiết tính cách, sở thích của mọi nhân vật thì có thể dễ dàng hoàn thành nhiệm vụ HE.
Thời Tấc Cẩn nghĩ, hệ thống tưởng thế cũng bình thường.
Dẫu sao ký chủ thứ nhất có khởi đầu lợi thế lớn đến mức trực tiếp sống ở hành tinh Mắt Mèo.
Khởi đầu lấy thân phận trùng đực, thì làm việc gì ở đây cũng đầy rẫy nguy hiểm nhất.
Bài học rút ra từ hai ký chủ trùng đực trước có thể như một minh chứng kinh điển về thử lỗi, nhưng bây giờ khi năng lượng hệ thống suy giảm, thân phận có thể được lựa chọn còn tệ hơn trước.
Vả lại, không cảm thấy nực cười khi một nhân vật bé nhỏ lại lo lắng về hôn lễ HE của mấy đứa sinh ra ở vạch đích, ngậm thìa vàng à?
Song Thời Tấc Cẩn không hề chán nản, cái chết như sói đuổi theo chực chờ cắn anh, nên anh nản không nổi.
Anh nghĩ về những thông tin hữu ích do hệ thống cung cấp, nghĩ tới dao động tiến độ do hệ thống báo cáo, Thời Tấc Cẩn nhấn vào ib riêng của phòng livestream, lần đầu tiên xem tin nhắn riêng của khán giả đã nhồi đầy hộp thư.
Trong số mười tin nhắn riêng tư đầu tiên, ba tin nhắn đầu tiên tỏa ra ánh sáng vàng.
Điều này có nghĩa là ba chủ tài khoản đã ib riêng này đều đã kích hoạt [nguyên soái] trong phòng livestream, mấy SVIP đều lấp lánh ánh vàng.
Thời Tấc Cẩn mở danh sách quà tặng của mình ra, ba [nguyên soái] này đều là khách quen.
Sớm nhất là Standard A567.
Còn Heart là trùng viết bình luận dài đầu tiên.
Một tài khoản lạ lẫm tên mũ Giáng Sinh.
Cái tên nhìn quen quen này khiến Thời Tấc Cẩn nghĩ tới tài khoản Mistletoe và cây thông Noel đã bị ban acc hai lần.
… Đại gia này đúng là ngoan cố, sống dai thật.
Thời Tấc Cẩn trượt xuống, nhấn thêm bạn với mười tài khoản đầu tiên bằng một cú nhấp chuột.
Nếu hệ thống nói loveline đã nhúc nhích một chút, vậy thì trong top 10 tài khoản này chắc chắn có một vai phụ quan trọng trong nguyên tác.
Ban đầu Thời Tấc Cẩn chưa bao giờ nghĩ tới việc có bất cứ mối quan hệ cá nhân nào với mấy khán giả này, nhưng nếu hệ thống đã nói vậy thì anh cũng thử thả lưới vớt vát thử xem.
Thời Tấc Cẩn thêm bạn xong liền rời khỏi hộp thoại của streamer.
Cửa sổ máy bay bên ngoài dần sáng lên, phi thuyền khổng lồ đang mở cửa khoang sau, động cơ máy bay vang lên đang ổn định bắt đầu lăn bánh.
Hành tinh tộc ong Black Shield, tới rồi.
Thời Tấc Cẩn lẳng lặng nhìn ra ngoài cửa sổ thành phố sắt thép khổng lồ, tập trung vào kiến trúc sân bay, kiến trúc ở đây không có nhà cao tầng, nhìn từ trên cao, thường là nhà máy thấp.
Về mặt cảm quan, Black Shield tốt hơn rất nhiều so với hành tinh cấp thấp vô danh, nhưng cũng chẳng khá khẩm hơn là mấy.
Hành tinh cấp thấp mà nguyên thân sống ban đầu giống như một khu ổ chuột ở Tây Phi.
Vậy hành tinh Black Shield là một thành phố thép phế liệu, sự thất bại của cuộc cách mạng công nghiệp.
Hơi giống quốc gia của chiến tranh thế giới thứ III trong phim tài liệu lịch sử.
Ấn tượng đầu tiên của Thời Tấc Cẩn về hành tinh Black Shield là rất lạnh lẽo, cứng nhắc và máy móc.
Anh cẩn thận quan sát bên ngoài cửa sổ, thu thập thông tin từ ấn tượng đầu tiên, hệ thống bị bầu không khí im lặng đột ngột này làm cho sợ quíu, không dám líu ríu nói chuyện nữa.
Thời Tấc Cẩn nhìn một lúc lâu, mãi cho đến khi máy bay hạ cánh, anh mới rời mắt nói với hệ thống trong đầu: “Lấy 5% trong 15% năng lượng tập trung toàn bộ vào khả năng công nghệ của cậu đi.”
Hệ thống: …?
Hệ thống thận trọng đáp: “Thầy Thời…”
Thời Tấc Cẩn: “Mau thăng cấp đi, lát nữa tôi phải tiếp tục làm giả qua hải quan.”
Hệ thống nuốt lại cảm xúc cảm động của mình trở về, nó có chút choáng váng khi nghĩ tới cách thầy Thời thúc đẩy cốt truyện đầy mới lạ.
Hệ thống dành 5% năng lượng cho bản thân, nịnh nọt nói: “Thầy Thời ơi, còn 10% thì sao? Thầy có muốn thêm vào thể chất của mình không? Giờ nhịp tim của thầy chưa ổn định lắm á.”
Trách ai đây? Thời Tấc Cẩn: “Khỏi đâu, giữ lại cho trường hợp khẩn cấp. Cậu ở trong đầu tôi, cố gắng sống sót thì tôi không chết được.”
Hệ thống… Hệ thống không dám nói lời nào.
Thời Tấc Cẩn đã tính toán kỹ lưỡng, lên kế hoạch dùng công nghệ gây ra vụ nổ… Ahem, dùng khoa học kỹ thuật một cách hợp lý, trang bị cho mình bản đồ mới và tự vệ chính đáng.
Còn ở một bên khác, mười khán giả may mắn được thêm bạn còn chưa phát hiện ra chuyện này.
Khi thời gian nghỉ ngơi ở các múi giờ khác nhau đến, bọn họ mở Starnet xem tin tức, trò chơi và bình luận trận chiến, vô tình thấy [Fate Wynne] xuất hiện trong danh sách bạn bè của mình, trùng có phản ứng nhẹ nhất trong số họ thì phun cà phê lên mặt đồng nghiệp.
Trong số đó, trùng có phản ứng mạnh nhất chắc là một vị thiếu tướng nào đó ở chòm sao Sky Fox.
Khéo thật.
Vị thiếu tướng này vừa mới nộp đơn xin hẹn hò với một vị trùng đực cấp B.
Hôm nay tình cờ đang là buổi hẹn hò, mà biểu diễn võ thuật là một phần tất yếu.
Mỗi trùng cái cấp cao đều giành được sự ưu ái của trùng đực, trong buổi hẹn hò không được phép tiếp xúc thân thể vào ngày thứ nhất và thứ hai.
Nếu muốn có tiến triển thực sự với ngài trùng đực, chẳng hạn như nắm tay ôm ấp, vậy phải trải qua ba lần hẹn hò.
Buổi hẹn hò thứ nhất và thứ hai là về việc trùng cái thể hiện ưu điểm về mọi mặt của mình.
Từ tiền tài, quyền lực đến khả năng chiến đấu thực tế mạnh mẽ của bản thân, đây đều là những điểm thu hút của trùng cái để hấp dẫn trùng đực.
Quân thư trong sân thi đấu cơ giáp sẽ biểu diễn võ nghệ cơ giáp như một khâu quan trọng nhất để khoe khoang bản thân.
Không khí của buổi hẹn hò hôm nay vốn rất tốt, mọi thứ đều diễn ra suôn sẻ.
Chỉ cần thiếu tướng – trùng cái cấp cao này điều khiển cơ giáp một mình chiến đấu trong đấu trường ảo tiêu diệt hàng phòng ngự của dị thú, giành chiến thắng hoàn hảo dành tặng cho ngài trùng đực ngồi trong khán phòng SVIP đang quan sát, thì tất nhiên bọn họ sẽ có thể hẹn hò lần thứ ba.
Có thể nắm tay nhau, xuất hiện mấy hành động thân mật cơ thể thích hợp, nhưng trong mười phút cuối cùng của trận chiến võ thuật ảo này, cơ giáp màu đen đang điều khiển cơ giáp tấn công dị thú đột nhiên bắn lệch một khẩu pháo xung kích!
Đạn pháo năng lượng xung kích cực lớn dộng thẳng vào lồng bảo vệ sân thi đấu, nổ ra một làn sóng chấn động cực lớn và khủng khiếp!
Hướng vụ nổ vừa khéo trúng ngay vị trí của ngài trùng đực.
Không biết làm sao mà cơ giáp đen sát thần này đã mắc sai lầm trong thao tác, bắn thẳng vào ngài trùng đực và mấy trùng tháp tùng của toà án đang theo dõi trận chiến.
…
Mắt thấy buổi hẹn hò đầu tiên sắp kết thúc hoàn hảo.
Thân thuộc của thiếu tướng trùng cái bên này tức đến nỗi mặt đỏ tía tai.
Xin hẹn hò đợt này là một trùng đực cấp B đấy!
Gia tộc đã mất công bao nhiêu công sức tiền của mới mời được một ngài trùng đực cấp bậc này đồng ý hẹn hò với quân thư trong thời gian nghỉ phép chứ!
Trưởng bối thân thuộc tức tới đến mức lao vào hậu trường sân thi đấu, đá văng cửa phòng nghỉ, giận dữ hét với bóng lưng bên trong: “Anouchka! Con đang nghĩ cái quái gì vậy hả!!”
Trùng cái tóc vàng quay lưng về phía cửa không lên tiếng, hắn cúi đầu mân mê chiếc vòng tay trí não, thoạt nhìn như đang gõ tin nhắn.
Dáng người cao gầy của trùng cái được bộ đồ cơ giáp thuần đen bó sát người, làm nổi bật mọi ưu điểm từ vóc dáng của đối phương, lưng ong mình vượn (*), đôi chân vừa dài vừa thẳng, chỉ cần đứng đó thôi cũng đã diễn giải hoàn hảo cái gì gọi là nét gợi cảm của quân phục.
Trùng thân thuộc vừa vào đã mắng luôn mồm, nói rằng gia tộc đã vất vả làm biết bao nhiêu việc, nhưng trùng cái tóc vàng cũng chẳng ngó ngàng tới một chút.
Sau khi bị tiếng động làm phiền, Anouchka mới quay đầu, đôi mắt hắn có hai màu khác nhau, một đỏ một vàng, bên đỏ thì đỏ tươi như máu, bên vàng thì nặng như đồng, gương mặt âm trầm đầy vẻ tàn nhẫn.
Mấy câu nói tiếp theo ngay sau đó khiến trưởng bối á khẩu không trả lời được.
“Trùng đực cấp B này ghost (*) tôi hai lần, mỗi lần tiêu hơn mười triệu, kim lư toàn lấy từ tài khoản cá nhân của tôi, thì ông ở đây sủa cái gì?”
(*) Ghost: Ngó lơ mọi tin nhắn, cuộc gọi, cũng như bất kỳ hình thức tiếp cận nào từ đối phương, và thường sẽ không đưa ra lời giải thích cho người kia.
Anouchka bật cười, khiến thân thuộc tăng huyết áp nhồi máu cơ tim, hắn cay nghiệt vặn lại: “Ông tưởng tôi không nhận ra, cái cậu kia lơ là mất tập trung cả ngày hôm nay à?”
“Tôi bỏ ra 10 triệu, hẹn trước nửa năm, ngay cả tiệc mừng nhận huân chương sau chiến tranh cũng chẳng đi.”
“Trùng ngu chẳng biết xã giao, những trùng lịch sự thì nào ai chê. Khi gặp mặt nhau cái cậu tôn quý kia cũng nên che mùi hormone thối nát bốc ra từ cơ thể mình đi.”
Anouchka rời mắt sang vòng tay trí não, gửi tin nhắn cho bạn mới, thờ ơ nói: “Tôi hầu hạ không nổi cái cậu còn đang huấn luyện thư nô trong phòng thay đồ ngay trước thềm gặp mặt đâu.”
Tác giả có lời muốn nói:
Tháng tư – năm không thể viết nhiều thêm, vì nếu trượt một số kỳ thi quan trọng mình sẽ bị mắng chết, cảm ơn mấy cục cưng đã tặng quà đãi mình một chầu trà sữa.
Hệ thống mới “bật nắp quan tài nói lời yêu anh” nên nó nói hơi nhiều, sau này sẽ là một trợ thủ tốt, cần cù chăm chỉ giúp đỡ Thầy Thời, mấu chốt là thầy Thời đã vượt lên chính mình, vượt lên tuyệt cảnh.
Có lẽ mình viết không hay hoặc diễn đạt không rõ ràng, nguyên tác là một cuốn sách, hệ thống sinh ra từ cốt truyện đã sụp đổ, nó đưa ký chủ vào một thế giới hoàn toàn mới, một thế giới mới không có bất cứ diễn biến cốt truyện nào cả. Chỉ cần cốt truyện mà nó ký sinh trong thế giới mới trọn vẹn rồi, thì nó sẽ được hạnh phúc giải thoát, đây chính là ý nghĩa câu đầu tiên của chương này.
Trong ba lần xuyên sách tự cứu mình, hệ thống luôn đưa ký chủ tới trước khi câu chuyện bắt đầu, tức là vài năm trước khi các nhân vật chính trong nguyên tác gặp nhau, ba ký chủ trước trời xui đất khiến, có người ra tay ngăn cản nhưng không thành công khiến nhân vật chính hẹn hò rồi chia tay ngay ở giai đoạn gặp mặt nhau. Có người trong số họ tự chơi chết bản thân trước khi câu chuyện bắt đầu, khiến hệ thống thoát ra sớm, thế giới lại sụp đổ. Lần thứ ba hệ thống bị nhà lãnh đạo tối cao dẫn lạc hướng, hệ thống phải mất mười năm mới thấy được các nhân vật chính, nhưng lần này còn thảm hơn, trông thấy tình huống đôi vai chính tôn trọng nhau như khách bằng mặt không bằng lòng, giả trân tới nỗi khiến hệ thống chết máy.
Bởi vì ba lần đầu tiên đều thất bại, thậm chí còn chẳng chạm tới HE vốn có của nguyên tác, nên mới xuất hiện vụ thầy Thời xuyên sách.
Đây là lần cuối cùng hệ thống đưa người hiện thực tới, thành ra thầy Thời tạch thì hệ thống cũng tạch theo.
Thế giới thứ tư là lần cuối cùng, thầy Thời bị ném vào ba năm trước khi câu chuyện các nhân vật chính gặp nhau xảy ra, thụ là Anouchka, hiện tại hắn độc thân chưa có một mảnh tình vắt vai nào, còn mù mờ tình cảm, theo truyền thống của trùng tộc là ít hùng nhiều thư thì hắn vẫn là một đóa mẫu đơn solo. Đó là lý do tại sao trong giới thiệu lại là một chàng trai ngầu lòi đu truyện tình yêu máu chó 23333
Mình đã viết hai người là Lần Đầu Của Nhau trong giới thiệu, không có chôn mìn đâu. Đây là lần đầu mình viết truyện dài, nếu có sơ suất thì cứ góp ý kịp thời, mình sẽ chú ý nhiều hơn! Cảm ơn mọi người!
(*) 蜂腰猿背, 鹤势螂形: Lưng ong mình vượn, dáng hạc hình vẹ (trích từ Hồng Lâu Mộng chương 49), chính là vóc dáng cao gầy, tay chân thon dài, vai rộng eo thon, đây là dáng người chuẩn của người mẫu thời trang hiện nay, mô tả vẻ nhẹ nhàng và đẹp trai.