Làm Người Qua Đường Trong Show Trực Tiếp

Chương 1: Cà ri


1 tháng


Ngày đầu chuyển đến nhà mới, Diệp Vãn vì mệt mỏi mà ngủ trên sofa. Ấy vậy mà lại mơ thấy thế giới này chỉ là một cuốn tiểu thuyết. May thay, cậu không hề xuất hiện trong nguyên tác.

Tỉnh dậy trên sofa, Diệp Vãn ngồi một lúc để tiêu hóa hết số thông tin trong đầu. Cậu thở dài: "May mắn là không xuất hiện trong nguyên tác.". Rồi đi đến phòng bếp rót ly nước uống, cậu lấy điện thoại trong túi quần ra, 9 giờ hơn rồi. Nhìn vào thông báo tin nhắn từ mẹ Diệp.

【Mẹ】: Con trai trưa nhớ ăn uống đầy đủ, đừng bỏ bữa. Mẹ gọi cho dì Đường rồi, mai dì sẽ đến.

Cậu gõ gõ bàn phím.

【Diệp Vãn】: Vâng ạ, con biết rồi, mẹ đừng lo. Mẹ và mọi người cũng phải ăn uống đầy đủ ạ.

Gửi xong, cậu đến bên tủ lạnh rồi mở ra, bên trong trống không. Diệp Vãn nhìn rồi đi ra phòng khách, lấy tạm một chiếc áo khoác rồi đi ra khỏi nhà, "Mùa đông lạnh thật".

Ra khỏi cửa cậu ngó trái phải, dường như hai nhà bên cạnh đều có người chuyển đến, cậu thầm nghĩ. Nơi này là ngoại ô nên ở đây tương đối ít người, được cái không khí trong lành, cảnh quan đẹp mắt.

Cách không xa có một siêu thị nhỏ, cậu đi bộ đến cửa hàng rồi mua ít đồ ăn. Bỏ vào giỏ rau củ thịt cá, Diệp Vãn nhìn quầy kẹo bên cạnh không nhịn được mà lấy bốn năm gói, coi như dự trữ ít đồ ăn vặt.

Đến trước quầy thanh toán, nhân viên tinh ý hỏi: "Anh mới chuyển tới hả? Tôi chưa thấy anh bao giờ hết.", Diệp Vãn lịch sự gật đầu đáp: “Đúng vậy.”

Người nhân viên nghe vậy thì mỉm cười," Vậy thì chào mừng anh.", Diệp Vãn gật đầu cảm ơn.

Xách đồ ra khỏi siêu thị, cậu liền thêm một ưu điểm cho nơi này, người dân cũng tốt bụng phết.

Đứng trước cửa nhà, cậu ngó sang nhà bên trái nhìn. Trước cửa có một người đàn ông mặc áo khoác dài, đang nghe điện thoại. Chắc đây là hàng xóm mới, khi nào có dịp chắc phải qua chào hỏi rồi.

Diệp Vãn nhìn về căn nhà phía còn lại, căn này to hơn căn của cậu nhiều, chắc là một gia đình chuyển tới. Ở đây đất rộng, nhà cũng ít. Xung quanh nhà cậu cũng chỉ có hai nhà này, nên họ là hàng xóm duy nhất của nhau rồi.

Bước vào nhà, Diệp Vãn liền xách đồ cất vào trong bếp. Sau đó cậu liền trầm tư, hình như cậu không biết nấu ăn.

***

Cố Lam chuyển đến nhà mới, đứng trước cửa thì mẹ gọi tới. Bà dặn dò mấy câu, nhắc nhở anh nghỉ ngơi cho tốt rồi cúp máy.

Cố Lam treo áo khoác trên móc rồi bước vào phòng khách, căn phòng được trang trí theo kiểu cổ điển làm tăng cảm giác thoải mái.

Anh vào bếp, lấy ít đồ đã mua sẵn ra rồi quyết định nấu một nồi cà ri. Cố Lam lấy dao, chẳng mấy chốc đã xong một nồi cà ri. Nấu xong anh mới nhận ra hình như hơi nhiều. Lại nhớ đến bên cạnh có vị hàng xóm, đem một ít đến cũng được coi như quà gặp mặt nhỉ.

Nghĩ sao làm vậy, Cố Lam liền mang nửa nồi cà ri sang nhà bên. Gõ cửa hai tiếng, “Có ai ở nhà không?”.

Diệp Vãn nghe thấy tiếng gõ cửa, đến trước cửa rồi vặn tay nắm, đẩy cửa ra.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play