Canh ngục đứng hai bên lập tức đè Tần Phong xuống, lớn  tiếng quát: “Số 69, đàng hoàng chút đi.” Lâm Vãn nói với canh ngục: “Tôi không sao, anh ấy chỉ hơi xúc động chút.”
 “Mày tới đây giả vời mèo khóc chuột làm gì? Nếu không phải tại mày thì ông đầy còn ở ngoài kia vui vẻ ăn nhậu mà!”
Lâm Vãn nhìn Tần Phong giận dữ, chỉ nói: “Anh còn nhớ lúc chúng ta còn học tiểu học không?
Tần Phong trừng mắt không nói lời nào.
 “Khi còn bé, lúc nào em cũng theo sau anh, lần nào cũng hùa theo mấy trò mới giải trí nào đó. Anh muốn câu cá, em liền đi bắt giun dù lúc nhỏ em rất sợ sâu. Anh muốn chơi bắn ná, nhỡ bắn bể cửa kính nhà người ta, nhưng người bị mắng lại là em. Ai bảo em chạy không nhanh. Anh chơi vắt nước từ giẻ lao bảng vào hộp phấn của giáo viên…”
Canh ngục đứng hai bên đều nghe không nổi nữa. Cái tên số 69 này bị bắt là đáng lắm. Dám đánh, bắt nạt bạn học nhỏ, bây giờ coi như bị báo ứng đi, bị người ta tiễn vào tù rồi.
Tần Phong cũng nghe không nổi nữa, cậu ta có ý gì đây hả? Kể về thời thơ ấu chịu đựng mọi gian truân vất vả hả? Lâm Vãn làm con chó nhỏ theo mình 7 năm, chịu mọi khổ nhục để giờ quay ngược lại cắn mình một phát ấy hả?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play