Chương 12:
Bởi vì ở nhà cục trưởng quen biết Thường Thanh, nên Lâm Vãn tiết lộ thông tin với hắn không chút hoài nghi. Chú Tân thấp thỏm không yên hỏi tình hình, cậu cũng vỗ ngực nói không thành vấn đề.
Nhưng qua vài ngày, một chút tin tức cũng không có. Lâm Vãn thừa dịp tan học gọi điện thoại.
Điện thoại đầu kia rõ ràng đang chén chú chén anh, Thường Thanh lớn tiếng nói:
Là ai? Tôi nhớ nhớ…a, nhớ ra, cậu yên tâm. Qua mấy ngày người tên Tần … Tần gì gì đó sẽ được ra!Lại thẳng một đường 10 ngày trôi qua, Lâm Vãn ngày một lần gọi điện thoại đến thúc giục. Thường Thanh không kiên nhẫn, rốt cuộc ói ra.
Tôi mất nửa ngày tổn hao sức lực mới xin phóng thích giúp tiểu tử. Phỏng chừng có thể thả ra 4 – 5 ngày đi. Tôi sẽ tiếp đón tốt, cậu có thể đi bệnh viện tiếp bằng hữu nha!Anh không phải nói có thể giúp Tần Phong giảm hình phạt ? Sao lại biến thành năm ba ngày?Tiểu hài tử vừa nghe liền nóng nảy.
Cậu đứa nhỏ này thật là không hiểu nhờ vả người khác là cái việc gì! Lấy tiền mở đường, cơ hội được việc chỉ có một nửa, cậu đây là tìm đúng người, mới có cơ hội phóng thích này, nếu không cả cửa cả người một cái cũng không có đâu!Mẹ nó, nói nhảm cho lắm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT