Biên dịch: Khuynh Thiên Huyết Vũ

Không biết có phải ngày đó ở đại học J Hạ Thập quẹt thẻ cơm quá “khí phách” hay không, Thời Duật tựa hồ đối với cô thân cận hơn chút, nhìn thấy Hạ Thập sẽ cười hỏi đôi ba câu, hoàn toàn không còn kiểu lễ phép rập khuôn khi đối xử với nhân viên giúp việc.
Tâm trạng của Thời Duật không tệ, tuy vẫn không vẽ được bức tranh nào nhưng đã không còn cảm giác nôn nóng như trước. Ngày hôm đó sau khi ngắm lá phong về, anh còn cài tấm hình của Hạ Thập làm màn hình khóa.
Không có ý tứ khác, Thời Duật chỉ đơn thuần cảm thấy bức ảnh kia rất đẹp. Lúc đó có một ít lá phong từ trên cây rơi xuống bay lất phất, Hạ Thập tưởng rằng Thời Duật đã ngừng chụp, không nhịn được vươn tay đón lấy một chiếc, chăm chú nhìn lá phong đỏ trong tay. Bởi vì cô cúi sát vào xem, một vài sợi tóc con bên tai thoáng trượt xuống.
Vẻ nữ tính toát ra qua từng sợi tóc cùng ánh mắt ngây thơ, ở trong màn phong đỏ bay đầy trời càng tôn lên sự tinh tế sâu sắc của bức ảnh.
Sau khi chụp xong tấm hình kia, Thời Duật đã chăm chú nhìn nó rất lâu mới hồi thần lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play