Chương 133: Núi Ô
Gió núi mang một mùi hương rất riêng, có lẽ vì vội vã lướt qua, gió đã vô tình mang theo hơi thở của dòng suối, hay cũng có thể là vì khi thổi tan màn sương dày đặc trong rừng, gió đã vô tình cuốn theo chút mơ hồ nào đó.
Để đảm bảo an toàn cho lũ trẻ, hai giáo viên đi đầu dẫn đường, hai giáo viên khác đi cuối cùng để trông nom, những người còn lại tự giác tản ra hai bên.
Vệ Hằng Hiên và Quý Cảnh Dương đi cuối cùng, nhìn hàng dài phía trước.
Vệ Hằng Hiên bất chợt lên tiếng: “Anh Quý này, đôi khi em cứ thấy thiếu thiếu gì đó ở lũ trẻ.”
Quý Cảnh Dương nghiêng đầu nhìn cậu: “Hửm?”
“Hay cũng có thể nói là, chúng lại có thêm thứ gì đó.” Vệ Hằng Hiên nhìn xa xăm, “Anh xem, vừa rồi mọi người còn phấn khích thế nào, nhưng chỉ cần giáo viên lên tiếng là tự động im lặng, giống như bây giờ, chúng nhìn ngó xung quanh, mắt sáng long lanh, nhưng chẳng đứa nào đưa tay ra nghịch ngợm cả.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT