Lúc nhận được tin nhắn của Quý Minh Sùng, Nguyễn Tố đã rời giường.
Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hôm nay là thứ Sáu, đến ngày nghỉ luân phiên của cô. Không ngủ tiếp được, cô cũng không miễn cưỡng bản thân nữa.
Nhìn tin nhắn Wechat, cô còn đặc biệt lướt mắt nhìn lên đồng hồ, 5 giờ sáng. Làm sao anh biết cô chưa ngủ mà còn hẹn cô đi ngắm bình minh? Cô nhớ vừa rồi mình có đăng Weibo, hẳn là anh cũng mất ngủ, đọc được bài viết đó nên mới đưa ra lời mời.
Cô mới chỉ ngắm bình minh một lần hồi Đại học với bạn thân.
Không chút do dự, cô trả lời tin nhắn:【 Vâng. 】
Đầu bên kia, Quý Minh Sùng dứt khoát bấm số cô, vì sợ đánh thức người nhà còn đang ngủ nên anh cố tình hạ thấp giọng: “Anh chuẩn bị một chút, khoảng 20 phút nữa sẽ tới cổng tiểu khu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT