Bởi vì ánh mắt của Quý Minh Sùng quá mãnh liệt, sắc mặt cũng rất nghiêm nghị, Nguyễn Tố bèn quay đầu qua, nhỏ giọng hỏi: “Anh sao vậy?”
Quý Minh Sùng liếc nhìn Nguyễn Tố, trong lòng có chút do dự nhưng vẫn chọn nói ra sự thật, “Anh thấy chiếc nhẫn trên tay mẹ em rất quen mắt.”
Còn hơn cả quen mắt.
Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Nguyễn Tố bất ngờ đôi chút, trả tiền cho ông chủ tiệm studio rồi kéo Quý Minh Sùng ra ngoài. Lúc này, cô mới cúi đầu mở ngăn kéo túi xách, lấy chiếc nhẫn của mẹ nuôi đưa cho Quý Minh Sùng xem, “Ý anh là chiếc nhẫn này? Đây là kỷ vật mẹ nuôi để lại cho em.”
Nếu như ban đầu chỉ là hoài nghi, chỉ là phỏng đoán thì sau khi chiếc nhẫn xuất hiện, thần sắc Quý Minh Sùng càng thêm thâm trầm.
Kiểu dáng của nhẫn bạc thường giống nhau, nhưng chiếc nhẫn này khác biệt hơn đôi chút. Bên trên là hoạ tiết hoa văn tinh xảo mà phức tạp. Nhìn kỹ hơn, sẽ thấy bên trong còn khắc chữ. Giống hệt như chiếc anh đã nhìn thấy ở cõi mạt thế kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT