Sau bữa tối, Thịnh Viễn vào phòng của Quý Minh Sùng, cùng bàn bạc chuyện công ty và đầu tư. Một lúc sau, đột nhiên Thịnh Viễn chuyển chủ đề, cười nói: “Như thế này cũng tốt, từ lúc cậu vẫn hôn mê, tớ đã không đồng tình với quyết định của bác gái. Có điều khi đó, nói sao cũng vô dụng. Trước kia, tớ không biết nên dùng thái độ gì để đối mặt với Nguyễn Tố, xem cô ấy là vợ cậu thì không hợp lý. Nhưng cô ấy sống trong nhà cậu, chăm sóc cậu tận tình như thế, còn gọi bác gái là mẹ.”
Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Thịnh Viễn là người có bối cảnh xuất thân tốt.
Từ trước đến nay, anh luôn cho rằng, nên giữ khoảng cách tối thiểu với vợ của bạn thân. Vì thế, dù cho sở thích giữa anh và Nguyễn Tố có tương đồng đến đâu, cũng không nói chuyện quá nhiều với cô. Một phần nữa là vì, anh thật không biết nên xem Nguyễn Tố là người có thân phận thế nào. Bây giờ tốt rồi, mọi chuyện đã rõ ràng. Nguyễn Tố hiện tại là em gái Quý Minh Sùng, vậy anh… về sau có thể tìm Nguyễn Tố để chia sẻ về âm nhạc hay không?
Quý Minh Sùng vuốt sống mũi, dáng vẻ rất mệt mỏi.
Thịnh Viễn quan tâm, hỏi: “Chỗ nào không thoải mái sao? Gần đây cậu không đến bệnh viện kiểm tra.”
Quý Minh Sùng đáp, “Không sao, chỉ là…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play