Quý Minh Sùng hôn mê 5 năm, sau khi tỉnh lại dây thanh quản vẫn chưa hồi phục. Bao nhiêu năm không nói chuyện, vừa lên tiếng, thanh âm đặc biệt khàn khàn, hệt như một ông già.
Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mới đầu, Nguyễn Tố còn cho rằng mình nghe nhầm, sững sờ nhìn anh.
Thấy cô thất thần hồi lâu, Quý Minh Sùng đành chịu đựng cơn khô khốc và khó chịu nơi cổ họng, hỏi lại: “Không sao chứ?”
Đã lâu không nói chuyện, vừa mở lời, thanh âm không chỉ khàn mà còn rất trầm. Nếu không phải trong phòng quá yên tĩnh, e rằng Nguyễn Tố còn không nghe đuọc anh đang nói gì.
Lúc này, Nguyễn Tố mới định thần trở về, nhất thời ngồi nghiêm chỉnh, hoài nghi hỏi anh: “Anh có thể nói được rồi?”
Lần này, Quý Minh Sùng không đáp, chỉ mệt mỏi gật đầu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play