Kể từ khi Mao Đậu biết Quý Minh Sùng đã tỉnh lại, suốt chặng đường phấn khích đến độ lải nhải không ngừng. Cậu đã liệt kê xong xuôi những món đồ muốn chú mua cho mình. Nhưng khi bước ra khỏi ga tàu điện ngầm, được Nguyễn Tố dắt vào cổng chính của bệnh viện, cậu mới bắt đầu căng thẳng.
Truyện được dịch bởi Hoạ An An. Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Lustaveland.com. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang copy không có sự đồng ý của lustaveland. Bản copy sẽ không đầy đủ. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Mặc dù chú đã từng gặp cậu, cũng đã từng ôm cậu, nhưng lúc đó cậu vẫn là một đứa trẻ sơ sinh không nhớ chút gì. Còn hiện tại, trong ký ức của Mao Đậu, mỗi ngày cậu đều cùng chú nói chuyện. Có điều đó là người chú hôn mê, chứ không phải người đã tỉnh lại kia!
Cậu có chút sợ hãi, cũng vừa có chút khẩn trương, hưng phấn.
Sau khi theo Nguyễn Tố bước vào thang máy, cậu kéo vạt áo của cô.
Nguyễn Tố cúi đầu, nhìn vẻ mặt thấp thỏm của Mao Đậu, mỉm cười: “Lo lắng sao?”
Mao Đậu xấu hổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT