Sau 1 giờ hơn, cuối cùng xe cũng tới địa điểm chính. Từng giáo viên yêu cầu học sinh bước xuống xe, tập trung điểm danh đầy đủ rồi mới bắt đầu vào trong khu du lịch. Nhà trường đã sắp xếp trước hẫy tất cả từng chỗ đi đến. Mỗi khối nghĩ chân chỗ là một khu vực khác nhau. Nhưng cũng ko cách xa nhau là bao. Ước tính cách hơn chục bước chân.
Tất cả học sinh và giáo viên cùng nhau dựng liều trại, bày ra đồ ăn thức uống, chuẩn bị cho bữa trưa. Phân công từng nhóm 1 thực hiện từng việc. Bình Nhất Tâm đc phân công với Dịch Dao và Tề Minh lo phần vệ sinh cùng phân trãi tấm bạc lớn để tất cả sẽ cùng tụ hợp lại chỗ đó dùng bữa. Thều Ngọc cùng 2ng bạn thân mình và 1 giáo viên phụ trách trong nhóm lớp 2-A lo phần xây dựng liều trại. 1 giáo viên còn lại chính là chủ nhiệm lớp cùng với các học sinh khác xử lí phần thức ăn cùng đồ uống.
Tới giữa trưa thì tất cả đều đã đc làm xong tất. Cả lớp cùng nhau tụ hợp lại 1 vòng tròn lớn ngồi trên tấm bạc dùng bữa trưa. Vì lần đầu tiên cả lớp đc đi chơi chung mà còn học chung với nhau 2 năm, lúc này tình cảm bạn bè lại càng thêm thân thích. Thoải mái mà cười đùa vui vẻ.
Bình Nhất Tâm có thói quen khi ăn sẽ tập trung vào ăn, ít khi mở miệng nói chuyện, nên cô chỉ im lặng mà vừa ăn vừa quan sát mng. Kế bên Dịch Dao cùng Tề Minh thì lại luyên thuyên cùng nhau suốt buổi, thỉnh thoảng cô sẽ đối với họ cười nói vài câu rồi tiếp tục chuyên môn...
- Giáo viên: được rồi. Chúng ta nhanh chóng dọn dẹp lại sạch sẽ rồi nghĩ ngơi 1 giờ. Sau đó sẽ tổ chức trò chơi, được ko các em!
- Cả lớp: Vâng!
- Dịch Dao: mau thu dọn nhanh đi Tề Minh, chỗ đó còn rác kìa.
- Chỗ kia cũng còn bẩn!
cô nhóc vừa đi nhặt những thứ còn sót lại vừa luyên thuyên chỉ trỏ, khiến cậu nhóc Tề Minh uể oải mà cằn nhằn.
- Tề Minh: tớ biết rồi, cậu đừng có nói hoài như vậy chứ. Đau đầu chết đi đc
- Dịch Dao: nhìn cậu yếu ớt như vậy, chắc là ít khi nào làm những việc này đi
- Tề Minh: tớ như vậy hồi nào chứ. Cậu đừng có giở giọng đó
Kỳ thật, lúc ở nhà Tề Minh ít khi nào đụng tay chân vào những việc dọn dẹp thế này, đều là 1 tay mẹ cậu làm tất. Nên khi bị Dịch Dao trêu chọc đúng chuyện, mặt cậu thoáng đỏ mà xấu hỗ, nhưng cũng ko muốn thừa nhận vô tội vạ mà chối bỏ. Cậu càng như thế, trông mắt Dịch Dao càng hài hước, cứ thế mà tìm đến trêu ghẹo mãi.
- Dịch Dao: chỗ đó còn 1 ít rác nữa thôi, cậu làm nhé. Tớ qua chỗ A Tâm xem thế nào.
Nói rồi, cô nhóc chạy 1 mạch qua bên khu Bình Nhất Tâm đang đảm đương, để lại mình Tề Minh đang ai oán cặm cụi nhặt từng miếng rác. Tề Minh hậm hực liếc mắt: " đồ lười biếng, hừ"
Dịch Dao hào hứng đi tới chỗ Bình Nhất Tâm đang ngồi rửa bát, kế bên là Thều Ngọc cùng vài ng bạn khác. Dịch Dao hí hửng mà đi tới ngồi xuống cạnh bên, quan tâm hỏi:
- Dịch Dao: có cần tớ giúp ko A Tâm?
- Bình Nhất Tâm liếc mắt nhìn cô 1 cái, mỉm cười lắc đầu: ko cần đâu. Sắp xong rồi
- Vậy à! 'Cô ngoan ngoãn ngồi yên chờ'
- Thều Ngọc: lát nữa đi dạo tí không? Lúc nãy tới, tớ thấy có chỗ bán kem, nhìn khá là ngon nha.
- Dịch Dao nghe vậy liền sáng mắt: thật sao, để tớ qua nói Tề Minh, kêu cậu ấy cùng đi.
- Bình Nhất Tâm: cũng được.
___________________________
Thế là 1 lúc sau, 4ng cùng nhau đi dạo 1 vòng công viên, vui vẻ mà nhìn ngắm cảnh vật.
- Oa, chỗ này đẹp quá! Dịch Dao reo lên cảm thán
- Tề Minh cùng phụ hoạ: công nhận, khu du lịch này đẹp ghê. Quá trời cây cảnh tạo kiểu. Chắc lần sau, tớ xin gia đình lại đến nữa quá
Bình Nhất Tâm cười cười nhìn 2ng bọn họ, trong lòng cô cũng vài phần tán dương cảnh vật ở đây. Công nhận là tay nghề cắt tỉa cùng đầu óc trang trí của ng làm tinh tế thật.
- Bình Nhất Tâm: các cậu đi đứng chậm lại, coi chừng vấp ngã thì khỗ
- Thiệt tình, tính ham chơi lại bắt đầu!! Cô vừa đi sau vừa cằn nhằn.
Thều Ngọc đi kế bên cô mà che miệng cười khúc khít, khiến cô không hiểu mà hỏi: mặt tớ dính gì sao?
- Thều Ngọc: đâu có. Chỉ là nhìn cậu..ừm giống như gà mẹ chăm con đi. Haha
- Bình Nhất Tâm: hả.. ( mặt ngu ngơ khó hiểu nhìn cô)
Thều Ngọc thấy biểu cảm ngây ngốc của cô lại càng cười tươi hơn. Đưa tay mà chọt chọt cái má mềm kia: tớ đùa thôi! Đừng để ý.
- Hừ! Bình Nhất Tâm nhức thời đỏ mặt gạt đi bàn tay đang muốn chiếm tiện nghi mình kia. Im lặng mà bước đi nhanh ko nhìn đến người phía sau đang kêu gọi
- Này chờ tớ với. Đừng có dễ giận thế chứ. Haha!! Thều Ngọc nhanh chân bước đi ngang hàng.
- Hừ. Vẫn còn cười?
- Ko cười. Ko cười nữa!! Thều Ngọc kéo kéo cánh tay cô, miệng thoáng ngừng cười nhưng trên mặt vẫn là tràn đầy ý cười đi.
Đằng trc, Dịch Dao thoáng quay đầu lại, thấy 2ng có vẻ thân thiết cười đùa. Cô nàng khẽ nhíu mày, hầm hực đi tới. Kéo tay Bình Nhất Tâm đi trước, miệng nói: chỗ bán kem ở đằng kia, mau đi!!
Thấy Dịch Dao bỗng nhiên đi đến kéo lấy mình đi nhanh, Bình Nhất Tâm nhất thời ko hiểu chuyện gì cũng ngừng đối khẩu với Thều Ngọc, im lặng tuỳ ý Dịch Dao lôi kéo.
Cách đó Tề Minh đứng chờ bọn họ, cậu tặc lưỡi lắc đầu: bọn con gái thiệt là lề mề quá đi!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT