Mùa đông năm Hoằng An thứ bốn mươi hai, vị Hoàng đế Hoằng An cả đời hiếu thắng đã qua đời một cách thanh thản trong giấc ngủ.
Cái chết của ngài ấy chẳng có một dấu hiệu báo trước nào cả. Thậm chí mấy ngày trước, ông hãy còn bàn bạc với cháu nội xem năm nay nên ăn mừng đón năm mới thế nào.
Sau mấy năm nỗ lực, quốc khố của Đại Kỳ đã thoát khỏi tình trạng trống rỗng thảm thương, mà ngân khố riêng của hoàng gia cũng có khởi sắc không ít. Vì vậy Hoàng đế Hoằng An rất vui vẻ, muốn may quần áo mới cho Hoàng hậu.
Ngài còn hứa sẽ cho Khương Trạc một bao lì xì thật dày nữa. Đợi đến khi bạn tốt của cháu nội vào kinh dự thi, ngài sẽ thả cậu ấy ra ngoài chơi, để cậu ấy mời khách.
Thế nhưng ông đột ngột qua đời như vậy, khiến cả kinh thành đều ngơ ngác không thôi.
May mà hiện giờ cục diện triều chính của Đại Kỳ đã ổn định. Chưa kể mấy năm nay không có thiên tai lớn, cũng không có dịch bệnh lớn nào cả. Cho nên dẫu triều thần có kinh ngạc đến mấy, nhưng sau một thoáng ngơ ngác ngắn ngủi thì Hạ thái sư và Phạm Hiếu đã nhanh chóng chủ trì đại cục, thuận lợi phò tá Thái tử lên ngôi.
Sang năm đổi niên hiệu thành Khánh Văn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT