Chợ phiên kết thúc, Lư Hủ vội vã chạy về nha môn, sau khi nghe Nhan Quân Tề kể lại, cả người liền rơi vào trầm mặc. Thông tin quá nhiều, đầu hắn có chút đơ rồi.
Về việc nên thông báo cho các bộ tộc khác chuyện tộc Bạch Phong đã bị tiêu diệt như thế nào, Nhan Quân Tề vẫn muốn hỏi ý kiến của Lư Hủ. Người hiểu người Man nhất là Lư Hủ, Nhan Quân Tề cũng không biết nếu nói trực tiếp với họ, thì sẽ gây ra hiệu quả gì.
Lư Hủ đau đầu, không nhịn được mà than vãn: "Bọn họ có phải nên đi học binh pháp không nhỉ? Thượng binh phạt mưu, không chiến mà khuất phục lòng người, không học sao?"
Nhan Quân Tề: "..."
Lư Hủ đóng cửa lại đi vòng vòng trong phòng: "Tướng quân Lý Tu kêu gào mấy năm mà vẫn chưa thực sự đồ sát bộ tộc nào, anh ta... móa nó..."
Lư Hủ sắp lo lắng chết mất rồi. Họ vất vả lắm mới có mối quan hệ tốt với vài bộ tộc, hắn còn muốn từ từ tiếp xúc từ gần đến xa, từ từ cải thiện mối quan hệ, mà Ngụy Định Sơn im hơi lặng tiếng đã cho một vố lớn rồi.
Lư Hủ đau đầu: "...Thôi vẫn là đừng nói nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT