Cảnh giác!
Lư Hủ giật mình, nhét chiếc thắt lưng mà hắn còn chưa kịp khoe vào lòng Nhan Quân Tề, hét về phía quân Hổ Bí đi cùng: "Bảo vệ huyện lệnh đại nhân cho tốt vào!"
Nói xong, chạy thẳng lên gò, dùng cả tay cả chân leo lên, chỉ nghe quân Hổ Bí và người Man của mấy bộ ở trên đó đều dùng hai thứ tiếng la hét "Tộc Hắc Xuyên".
Lư Hủ nghe mà đầu óc mờ mịt, đợi đến khi hắn leo lên gò, nhìn từ xa thấy quả nhiên có một đội người Man với tốc độ vượt quá bình thường, đang phi ngựa lao nhanh đến gần chợ phiên. Hắn không nhìn rõ đó rốt cuộc là bộ tộc nào, nhưng quân Hổ Bí và người Man trên gò đều khẳng định, đó chính là tộc Hắc Xuyên.
Lư Hủ nhìn về hướng huyện thành, quân Hổ Bí do phó tướng Điền chỉ huy cũng đang chạy đến đây.
Quân Hổ Bí chỉ cách chợ phiên khoảng năm trăm mét, nhưng tốc độ lại không nhanh bằng tộc Hắc Xuyên. Hai bên nhân mã đồng loạt tiến về phía này từ hai hướng, nhất thời không thể phán đoán được bên nào sẽ đến trước!
Lư Hủ hoang mang, vì sao quân Hổ Bí thấy bộ tộc người Man khác thì không cảnh giác, mà hễ cứ thấy tộc Hắc Xuyên thì lại như mèo bị giẫm phải đuôi vậy kìa?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play