Trong khi Lư Hủ bàn bạc chuyện in sách, Lư Chu tặng lá bùa bình an cho Khương Trạc.
Hiện giờ Ngự lâm quân ra oai, không một ai được phép mang đồ riêng vào hoàng thành. Thế nên chuyện Lư Chu có thể mang bùa bình an vào đây, không những nhờ vào tuổi nhỏ, mối quan hệ tốt, mà cậu bé còn là bạn học của Khương Trạc nữa.
Việc cưỡi ngựa bắn cung của Khương Trạc do giáo úy Ngự lâm quân dạy, mà thường ngày Lư Chu đi theo cậu ấy học, nên dần quen với Ngự lâm quân ở trường luyện tập nhỏ của phủ Thái tử.
Trước kia khi chuyện mang theo đồ ăn vẫn chưa bị cấm, Lư Hủ đều đưa cho Lư Chu không ít bánh quy lót dạ mỗi lần thằng bé học lớp cưỡi ngựa bánh cung. Mà cậu bé không phải là đứa trẻ ích kỷ. Cậu cầm bánh quy trong tay, hễ gặp ai cũng chia cho một ít, từ vị giáo úy đến mấy binh sĩ dắt ngựa hoặc cho ngựa ăn, người đảm nhiệm san bằng mặt đất, hay người sắp xếp các mũi tên; cậu đều chia cho mỗi người một chút bánh quy, thậm chí thi thoảng không đủ bánh, cậu cũng không ăn nấy một cái mà chia cho người khác trước.
Lư Chu cũng có năng khiếu cưỡi ngựa bắn cung nữa. Ngày hôm trước cậu thể hiện tốt, ngày hôm sau nhân lúc huấn luyện giáo úy Tôn chắc chắn sẽ mắng Ngự lâm quân không bằng một đứa trẻ.
Mọi chuyện cứ diễn ra như vậy, dần dà Lư Chu đã có chút tiếng tăm ở Ngự lâm quân.
Thế là trong khi người khác không thể mang theo dù chỉ một chiếc khăn tay thừa, Lư Chu lại có thể thuận lợi cầm theo lá bùa bình an.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play