Đã đóng gói xong cả rồi, Xương Long hầu cũng không tiện vì ba mươi mấy lượng bạc mà nói không cần.
Ông ta rất khó chịu bảo quản gia đưa tiền, Thừa Bình bá có ý định nói không cần nữa, nhưng suy cho cùng đây không phải là chuyện làm ăn của mình, lời đến bên miệng rồi lại thôi, không nói ra.
Thế là Lư Hủ yên tâm thoải mái thu tiền, trong lòng nghĩ thầm. Đắt cái gì mà đắt, mấy quán rượu ở thành Tây, một món ăn cũng phải ba bốn lượng bạc, một miếng điểm tâm cũng phải một lượng rưỡi hai lượng. Đây là bí phương độc môn của hắn! Mà mười mấy miếng đã ba mươi hai lượng rồi. Có đắt đâu?
Hộp giấy hắn còn chưa tính tiền nữa kìa!
Hắn bỏ qua vẻ mặt khó đăm đăm của Xương Long hầu, ôn tồn nói: "Hầu gia hôm nao rảnh rỗi có thể ghé lại, trà nước, bút mực giấy nghiên trong quán đều không tính thêm phí."
Xương Long hầu vừa bước ra ngoài thì lại thu chân về: "Không tính phí?"
Lư Hủ cười đáp: "Không tính, vả lại sách trong quán cũng có thể tùy ý xem. Nếu ngày nào đó ngài đi qua Nguyệt Huy Lâu, gặp phải trời nóng hay khát nước, vào đây nghỉ chân, đánh cờ, đều không tính phí."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play