Lư Chu uống thuốc một ngày, đã đỡ hơn nhiều, sờ vào không còn sốt nữa, nhưng vẫn thỉnh thoảng ho với sổ mũi.
Thầy lang chân đất của làng nhỏ trình độ có hạn, ở đây cũng không có nhiều dược liệu, trong đoàn của họ lại có mấy người bị sốt cao. Thấy tình hình này không ổn, mọi người bàn bạc một hồi, quyết định nhanh chóng đến bãi Linh Hổ.
Dù sao thì đó cũng là một huyện khá lớn, trong huyện có hiệu thuốc có đại phu, chắc chắn tốt hơn làng nhỏ này.
Đoạn đường phía sau vẫn lầy lội, nhưng cuối cùng cũng có thể đánh xe được rồi.
Mỗi chiếc xe đều lấy bình nước, lọ đựng đầy nước gừng, để những người bệnh vào xe, đắp chăn bông trong xe, nhanh chóng xuất phát.
Lư Hủ cũng không để Nhan Quân Tề tiếp tục ngồi bên ngoài cùng hắn nữa. Hắn khoác thêm một chiếc áo da cừu, để Nhan Quân Tề và Lư Chu ngồi vào trong khoang xe, nhét cho mỗi người một bình nước ấm làm túi chườm.
Một bình đựng nước gừng, một bình đựng nước nóng, khát nước còn có thể uống.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play