Lư Hủ vội vã về nhà, gọi Nguyên Mạn Nương rồi cùng đến thẳng nhà Nhan Quân Tề.
Hắn bày một đống chỉ đã mua ra, sắp xếp theo màu sắc từ đỏ, cam, vàng, lục, lam, chàm, tím, lại sắp xếp theo độ đậm nhạt, to nhỏ.
Sau khi sắp xếp xong, hắn lại không ngừng giới thiệu về sự chuyển màu, bố cục, động thái và khoảng trống.
"Chúng ta còn có thể dùng ánh sáng." Lư Hủ kéo một chiếc lá đặt dưới ánh mặt trời: "Ánh sáng chiếu vào thì sẽ sáng, con dùng tay che lại, tạo ra bóng thì sẽ tối. Hai người nhìn cây trước cửa kia, có chỗ sáng chỗ tối, có ánh sáng có bóng. Lại nghĩ xem, buổi sáng, buổi trưa, buổi tối màu sắc có khác nhau không? Màu sắc khác nhau, chúng ta đều có thể dùng chỉ màu để thể hiện sự khác biệt, còn có thể làm chuyển màu, như vậy thì khi người khác nhìn vào, sẽ biết chúng ta thêu cây buổi sáng, cây buổi chiều, cây ngày âm u hay cây ngày nắng."
Nguyên Mạn Nương và mẹ Nhan Quân Tề đều rất kinh ngạc.
Lư Hủ tiếp tục: "Hai người nhìn ngọn núi này xem, nhìn gần thì đá cây đều nhìn rõ, nhìn xa thì chỉ là một mảng mờ ảo, chỗ nhìn rõ thì thêu tỉ mỉ, chỗ nhìn không rõ thì thêu hình dáng đại khái. Cùng là chiếc lá này, ở trước mắt thì nó to, đưa ra xa thì nó lại nhìn nhỏ lại."
Nguyên Mạn Nương và mẹ Nhan Quân Tề nghe xong đều cùng nhau so sánh chiếc lá.
"Còn có cách dùng chỉ, cùng là lông chim nhưng lông tơ thì dùng chỉ mảnh, cánh chim thì dùng chỉ to."
Điều này dễ hiểu, họ gật đầu.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT