Vào buổi tối, ngài huyện úy La và La Thận cùng với đám thuộc hạ từ nha môn trở về. Họ vừa ăn cơm vừa nghe ông cụ La và La Thuần kể lại chuyện lúc chiều.
Mà nghe xong chuyện đó, La Thận vô thức nhíu mày, ngầm cân nhắc lợi hại trong đấy. Còn vị huyện úy kia chẳng nói gì, nhưng ánh mắt ngài ấy lại sáng lên.
Lặng lẽ quan sát vẻ mặt của hai người họ, La Thuần hiểu ngay ông bác mình đã động lòng rồi.
Chợt, ngài huyện úy La hỏi: "Nhà chúng ta chỉ cần xuất người thôi à?"
Rồi La Thuần gật đầu: "Đúng vậy. Cậu ta ra tiền xuất hàng, nhà mình ra người, có chỗ thiếu hụt thì hai nhà sẽ cùng chiêu mộ. Đôi bên hợp tác, lợi nhuận chia ba. Mỗi nhà lấy một phần, giữ lại một phần để đầu tư cho chuyến sau đấy. Cứ thế mà dần mở rộng quy mô, đến khi thương đội của chúng ta khai thông con đường này, trở thành thương đội lớn nhất từ Quan Dương đến Sóc Bắc thì không cần mở rộng nữa, lợi nhuận cũng chia đều luôn."
Nhưng nghe đến mấy từ như "thương đội lớn nhất từ Quan Dương đến Sóc Bắc", vị huyện úy La không khỏi nhướng mày. Ông thầm nghĩ, chú mày gan đấy, chả biết sợ gió lớn thổi bay lưỡi là gì cả.
Nhận thấy ánh nhìn của La Thận hướng về phía mình, La Thuần chối ngay: "Những lời này không phải em nói, là Lư Hủ nói, ông nội cũng nghe thấy."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play