Ngài huyện lệnh để Lư Hủ ra ngoài chờ một lúc, nào ngài ấy xong việc sẽ gọi hắn vào.
Tính đến nay, ông đã tiếp xúc với hắn vài lần rồi, theo đó ấn tượng của ông về chàng trai này dần thay đổi. Mới đầu hắn rất sợ ông, nhưng sau đó bọn họ ngày càng thân thiết với nhau.
Có lẽ do tuổi tác ông đã cao, lòng kiên nhẫn tăng lên nhiều, và rất khó khiến ông không thể không thích kiểu người trẻ tuổi sung sức, năng động hoạt bát, lại biết chừng mực này.
Lát sau, Lư Hủ quen đường quen lối đi vào, thấy vị huyện lệnh đang uống trà một mình. Ông không ngồi ghế chủ vị mà tùy ý ngồi trên một chiếc ghế cạnh đó, cũng không hề tỏ ra uy nghiêm mà giống như một người lớn tuổi bình thường đang đợi con cháu đến nói chuyện.
Thế là hắn nhanh chóng thả lỏng tinh thần, cười tươi chào hỏi chúc Tết ngài ấy.
Vị huyện lệnh bảo hắn ngồi xuống bên cạnh mình: "Trở lại rồi à? Tết ở nhà thế nào?"
Hắn ngồi xuống ghế, trả lời ông ấy: "Đều tốt lắm ạ! Chú hai của cháu cũng đã trở về từ chiến trường rồi!"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play