"Em xem, anh đây này, dắt cả một đàn nheo nhóc." Để nghe có sức thuyết phục hơn, Lư Hủ còn chỉ vào Lư Duệ, đau lòng nói: "Anh còn không nỡ nhờ em trông lũ nhóc, em nỡ lòng nào bắt anh giúp việc?"
Lục Dũng nào dám, vội lắc đầu: "Không không không, không cần giúp đâu!"
"Vậy thì tốt!" Lư Hủ vui vẻ ngay tức lự, nỗi buồn, đau lòng, trách móc đều tan biến, hào hứng cầm đũa ăn bánh trôi: "Để anh nếm thử. Úi! Ngon đấy! Sau này thêm món bánh trôi vào tráng miệng nhé!"
Lục Dũng đứng đơ ra: "Vâng..."
Cậu nhìn Lư Hủ ăn hết viên này đến viên khác, nếm đủ ba loại nhân, còn đề nghị lần sau nhân đậu đỏ thêm chút đường, chẳng có vẻ gì bận tâm chuyện cậu tự ý mở quán cả, cũng thấy nhẹ nhõm.
Lại có khách đến, Lục Dũng không nhìn Lư Hủ nữa, bận rộn tiếp khách.
Chẳng mấy chốc, hàng xóm thấy họ mở quán, ghé qua xem, đều vui vẻ: "Ông chủ Lư, sao cậu lại ngồi ăn ở đây?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT