Khi đi ngủ, Tang Nham đưa bộ đồ ngủ đã được ủi phẳng cho Phó Hoài Phỉ.
“Tiên sinh, ngài biết đấy, tôi chưa bao giờ nói xấu sau lưng người khác, nhưng liệu quản gia của anh Hứa có quá...”
Anh ta muốn nói là không có giáo dưỡng, nhưng lại cảm thấy hai từ đó quá nặng nề nên đổi thành "kỹ năng chuyên môn yếu".
Phó Hoài Phỉ tháo những chiếc cúc áo pha lê trên chiếc sơ mi: “Ông ấy đã trông nom Tiểu Tuần từ nhỏ đến lớn, là bậc trưởng bối của Tiểu Tuần, cũng giống như bố cậu với tôi vậy, tôi có thể hiểu được.”
Trong lòng Tang Nham không đồng ý với lời của Phó Hoài Phỉ nhưng lại không muốn phản bác ông chủ của mình.
Phó Hoài Phỉ mặc đồ ngủ vào: “Tang Nham, cậu nghĩ sao về Đình Châu?”
Tang Nham gấp chiếc áo sơ mi vừa được cởi ra của Phó Hoài Phỉ: “Bác sĩ đó sao? Anh ấy rất tốt, nói chuyện rất nhã nhặn, ăn uống cũng lịch sự.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT