Bùi Lĩnh nhắn Wechat với Tần Trì Dã, còn giọng điệu trả lời những vấn đề của Tô Hạ đều vô cùng bình thường, có cái gì thì nói cái đó. Nhưng đến tai của Tô Hạ cậu ta lại cảm thấy hình như Bùi Lĩnh cảm thấy vấn đề của mình phiền phức, còn khoe ở phòng tổng thống.
Ở nơi mọi người không nhìn thấy, Tô Hạ nắm chặt tay lại, ừ một tiếng, sau đó không lên tiếng nữa.
Bùi Lĩnh cũng không để ý, vừa hay được yên tĩnh, cậu cần thư giãn đầu óc.
Đánh chữ nhiều quá mệt, Bùi Lĩnh ấn mic, nhỏ giọng nói: “Thì khán giả vỗ tay, còn có MC nói chuyện, mọi người khi nói chuyện còn có tiếng cười, trường quay lớn vô cùng ngột ngạt, trời lại nóng, cũng không thể ngồi xuống, vẫn luôn phải đứng…”
Âm thanh của Tần Trì Dã cũng có chút thấp, nói: “Ngoan, biết cậu rất mệt, trở về ăn cơm rồi nghỉ ngơi đi, cổ vũ cậu. Tuy rằng mệt như vậy nhưng thành tích buổi sáng nhất định rất tốt.”
“Đó là đương nhiên rồi, tớ là ai chứ?”
“Bùi thần.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play