Buổi sáng 6 giờ rưỡi.
Tần Trì Dã điện gọi Bùi Lĩnh thức dậy. Bùi Lĩnh bắt máy, âm thanh hơi nhỏ, khi nói chuyện cũng hơi làm nũng: “Mấy giờ rồi?”
“Sáu giờ ba lăm rồi, không phải cậu nói bảy giờ tập trung à.” Giọng nói của Tần Trì Dã thông qua điện thoại cũng không tự chủ trở nên mềm mại: “Dậy sớm chút, nhớ là phải ăn sáng.”
Bùi Lĩnh nằm lại giường, đôi mắt vẫn chưa mở ra, rầm rì nói: “Hơi buồn ngủ, dậy không nổi, phải dỗ dỗ mới dậy cơ.”
Tần Trì Dã chưa bao giờ dỗ dành ai, trước đây cảm thấy chuyện này vô cùng buồn nôn, nhưng dỗ dành Bùi Lĩnh lại vô cùng tự nhiên, giọng nói cũng nhỏ xuống: “Ngoan, Tiểu Lĩnh dậy nào.”
“Hì hì.” Bùi Lĩnh cười trong điện thoại, giọng nói vẫn còn mông lung như cũ: “Biết rồi. Cậu mới ngoan, tớ đang cố gắng dậy đây.”
Đến khi Bùi Lĩnh rời giường, kết thúc cuộc trò chuyện. Tần Trì Dã ở bên này suy nghĩ một lúc, sau đó sửa lại biệt danh trên Wechat.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play