BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA VAI ÁC LẠI CHẾT RỒI

Vì vai ác chết lần thứ mười (17)


1 tháng

trướctiếp

Đoàng ——
Nơi xa có đám trẻ đang phóng pháo hoa, từng đóa hoa lửa rực rỡ đủ sắc màu nở rộ trên bầu trời đêm, một đóa lại tiếp một đóa, chen lấn nhau mà đua hoa khoe sắc.
Ngụy Uyên cõng Du Đường trên lưng, giương mắt nhìn lên bầu trời đêm lấp lánh sắc màu, tóc mái chảy xuống mặt hắn, che đi đôi mắt phiếm hồng vì khóc.
Hai hàng lệ chảy dài trên má, lóng lánh phản chiếu lại ánh sáng rực rỡ của pháo hoa rực rỡ, rồi nhỏ giọt xuống con đường đá xanh, tí tách như mưa rơi.
Mười vạn năm tự phủ định chính mình, tự căm hận chính mình, tự đeo gông xiềng lên cổ, tại ngay khoảnh khắc nghe thấy lời yêu, lặng yên nứt ra một khe hở.
Ngụy Uyên cứ đứng yên như vậy thật lâu, sau đó mới tiếp tục vững vàng cõng Du Đường, tiếp bước về phía trước, nhẹ giọng trả lời người say mèm đang nằm ngủ trên lưng mình: "Sư tôn."
"Gặp được người, cũng là may mắn lớn nhất đời ta."
*
Ngày hôm sau, thời điểm Du Đường tỉnh dậy, ngơ ngác chớp chớp mắt nhìn chằm chằm lên màn giường trên đỉnh đầu, rồi ngay sau đó, bỗng nhiên ký ức của buổi tối hôm qua chảy tràn vào đầu.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp