Tôi không nghe theo lời Lương Trác về nhà ngay hôm sau.
Phải biết rằng dân công sở rất hiếm khi mới có được một kỳ nghỉ dài ngày hơn bình thường một chút, đặc biệt là tôi đã ba năm rồi không đi du lịch. Vậy nên sáng sớm hôm sau, chuông báo thức kêu inh ỏi, lôi thẳng tôi và Lương Trác rời khỏi giấc mộng đẹp.
Lương Trác hỏi tôi: “Có chuyện gì vậy?”
Tôi như một con cá trạch lăn từ trong lòng anh ấy sang bên kia giường rồi lại lăn xuống đất, lúc sau vật vã bò dậy, nằm úp sấp bên mép giường nói với anh ấy: “Người ta đều bảo vẻ đẹp nơi đây nằm vào buổi sáng và ban đêm. Đêm em đã thấy rồi, còn thiếu sáng tinh mơ nữa thôi.”
Lúc nói lời này, tôi thậm chí còn chưa mở mắt.
Tôi nghe thấy tiếng Lương Trác rên rỉ, trong đầu bỗng xuất hiện một câu nói: Thời gian đi học, không chỉ có học sinh không muốn dậy sớm tới lớp mà ngay cả giáo viên cũng vậy.
Thế nhưng thầy Lương vẫn rất chỉn chu. Anh ấy ngồi dậy trước tôi, tắm rửa xong xuôi trước tôi, thay quần áo trước tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play