Tôi phải thừa nhận, tôi rất hèn nhát. Giây phút Lương Trác hỏi liệu tôi có phải cũng yêu anh ấy rồi không, trong thoáng chốc tôi không dám trả lời vào đúng câu hỏi, tôi chỉ đáp: “Rung động mãnh liệt.”
Nói xong câu đó, tôi thật sự rất muốn cắn lưỡi tự vẫn, vì sự nhát gan của mình, cũng vì ánh mắt thoáng nét thất vọng của Lương Trác.
Tôi vội chuyển chủ đề: “Ầy, anh nói xem có phải em béo lên rồi không? Sao lại đói nữa rồi?”
Lương Trác là người thông minh, chắc chắn biết tôi đang nghĩ gì. Anh bèn mỉm cười ôm lấy tôi, bảo sẽ gọi đồ ăn giao tới cho tôi.
Tôi nằm cuộn mình trong lòng anh ấy, thầm thở dài, cũng không rõ anh ấy có phát hiện hay khong.
Người lớn bọn tôi là vậy đó, nhát gan và hay sợ sệt, đặc biệt là sợ chuyện tình yêu.
Trong lúc Lương Trác đi tắm, tôi ôm chăn ngẩn người. Ban đầu đầu óc trống rỗng, về sau tôi bắt đầu ngẫm nghĩ về chuyện của hai chúng tôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play