Tôi tốn rất nhiều công sức cứu vớt giày của mình, để nó còn thoi thóp thoát từ dưới bàn chân của kẻ khác.
Sau khi rời khỏi nhà ga, tôi cuối cùng đã chính thức tới được thành phố mà mình mong ngóng bao ngày.
Về lý mà nói, rất khó để những người lớn lên ở miền Bắc không có những ảo tưởng tươi đẹp về khung cảnh non sông, vườn tược.
Lãng mạn này, cổ kính này, “còn một niềm riêng, ẩn trong lòng”!
(Câu thơ trích trong bài thơ “Tương kiến hoan” của nhà thơ Lý Dục, ở đây có thể hiểu là khung cảnh chất chứa những cảm xúc mà khó có thể gọi tên, nói rõ)
Tuy lúc ra khỏi nhà ga thì bị người khác giẫm phải giầy, lúc kéo vali ra ngoài thì bị đám đông chen lấn xô đẩy, thế nhưng khi ra khỏi nhà ga rồi, tôi vẫn cảm thấy mọi thứ đều xứng đáng.
Tôi kéo vali đi về trước, chuẩn bị bắt xe tới căn homestay mà mình đã đặt trước. Thế nhưng chưa đi được mấy bước thì tôi lại bị một ông anh chặn đường, anh ta hỏi tôi: “Đi đâu?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play