Tôi và trai đẹp chẳng hề vì uống có chút rượu mà quan hệ phát triển vượt bậc như trong mấy bộ phim thần tượng nhảm nhí.
Dù sao tôi cũng là “thánh rượu” có thể khiến toàn bộ lãnh đạo trong công ty ngã rạp, còn anh ta thì có vẻ như sức uống cũng thuộc dạng khá, ít nhất sau khi một ly cocktail vào bụng thì không có chút phản ứng gì cả.
Bọn tôi cũng chẳng vì chút rượu này mà nói chuyện cởi mở với nhau. Trong xã hội ngày nay, tinh thần đề phòng lẫn nhau của mọi người đều được nâng cao, tôi sẽ không tùy tiện trò chuyện quá nhiệt tình với một người xa lạ.
Hơn nữa, người này còn là giáo viên dạy Toán.
Bọn tôi chẳng qua chỉ tận hưởng trong chốc lát bầu không khí mập mờ này. Nhưng rồi bầu không khí chung quy cũng chỉ là bầu không khí. Khi chúng tôi bước chân ra khỏi quán bar, gió đêm lại lướt qua mặt, bầu không khí ấy cũng tan biến.
Bọn tôi chỉ là những người qua đường đi đến theo những con đường xa lạ mà cũng không có điểm giao nhau.
Hai người bọn tôi đi dọc theo lối dành cho người đi bộ. Bỗng tôi chợt ngửi thấy mùi hương hoa, nhưng rồi tìm khắp nơi lại chẳng thấy được mùi hương hoa ấy bắt nguồn từ đâu. Tôi không kìm được mà cất tiếng hát bài “Hương về đêm”.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT