Thật ra, sức khoẻ của Thời Trình từ bé đến giờ rất tốt, đến cả bệnh viện anh còn ít khi đi chứ nói gì tới cái phòng khám tâm lý tư nhân cao cấp như này.
Anh bế nhóc con tóc đen trên tay, vừa đẩy cửa vào đã thấy mùi nước khử trùng khá nồng. Anh lại bước ra ngoài, đưa tay vào cái túi mà Hướng Hiểu Ảnh đã chuẩn bị từ trước, lấy ra một cái khẩu trang trẻ em.
Trên cái khẩu trang trắng có in hình mấy con khủng long, vì giờ một tay anh đang bế cậu nên khá khó để giúp cậu đeo nên anh đưa cho bé con và nói: "Tự đeo lên đi nhé.”
Li bé con đưa tay nhỏ cầm lấy cái khẩu trang, cậu khó khăn mà xé cái bọc ngoài ra rồi lấy khẩu trang đeo lên. Sau đó lại gấp cái bọc lại rồi nhét vào túi nhỏ trên yếm của mình.
Lúc Thời Trình đẩy cửa đi vào, anh thuận miệng hỏi một câu: ”Sao lại nhét rác vào túi quần vậy?”
Nhóc con tóc đen nghiêng nghiêng đầu: "Tại em muốn tìm thùng rác rồi mới vứt bọc đi.”
Ở dưới đại sảnh, bên cạnh máy lọc nước có một cái thùng rác nhỏ, anh bế bé con qua đấy để cậu vứt rác. Xong rồi mới mở địa chỉ phòng khám mà mẹ gửi cho mình, đi vào thang máy lên lầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT