Úc Bùi vẫn giữ im lặng. Cậu như biến thành một bức tượng điêu khắc, lâu thật lâu, chỉ lẳng lặng đứng im nơi đó. Cuối cùng, cậu buông thõng hai tay, ngón tay hơi cuộn lại, hỏi: "Ngài ấy còn có thể trở về không ạ?"
Chú Trang không lập tức trả lời vấn đề này. Ông ngước mắt lên nhìn Úc Bùi, trong mắt thiếu niên có mờ mịt, có sợ hãi, mà lại cũng có chút ít kỳ vọng mà có lẽ chính cậu cũng không nhận ra. Chú Trang tiếp tục rũ mắt, trả lời: "Chú cũng không biết nữa, cái này cần phải xem xét bệnh tình của phu nhân."
"Con có hơi không thoải mái." Úc Bùi hít thở sâu hai lần, cậu nhíu mày, dường như không thể chịu đựng bầu không khí tịch mịch này được nữa.
Chú Trang nghe vậy lập tức nâng tay đỡ hờ cậu: "Có muốn chú gọi bác sĩ cho con không?"
"Không có chuyện gì, không cần đâu ạ." Úc Bùi lắc đầu một cái, "Hôm qua con mới uống thuốc rồi."
"Con muốn về phòng." Úc Bùi nói với chú Trang.
Chú Trang đáp: "Vậy lát nữa chú mang bữa trưa lên cho con nhé."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play