Hắn đang nhìn thiếu niên bên cạnh.
Úc Bùi vẫn dùng một tư thế ngủ giống như lần đầu tiên hắn nhìn thấy cậu. Ngủ trong thời điểm cuối xuân đầu hè, có lẽ là cậu đã cắt tóc, lộ ra hơn nửa khuôn mặt trắng như tuyết, ánh nắng xuyên qua cành lá ngoài cửa sổ tạo thành các tia sáng loang lổ, nhẹ nhàng đậu trên sợi tóc chân mày cậu, mang theo hơi ấm khẽ hôn lên má cậu.
Lạc Trường Châu rất muốn vuốt ve khuôn mặt của cậu, nhưng đến khi ngón tay sắp chạm tới hai má Úc Bùi, hắn chợt nhận ra nơi này là phòng học, trong phòng đang có rất nhiều người. Vì thế tay hắn đột nhiên chuyển hướng, đổi thành lấy vở ghi chép của Úc Bùi.
Quyển vở hắn tặng này được Úc Bùi giữ gìn rất cẩn thận. Chữ viết bên trên cực kỳ thanh tú, mang lại cảm giác dịu dàng ấm áp giống như chủ nhân của nó, chỉ có điều cảm giác này đã đột ngột dừng lại khi lật sang trang tiếp theo. Lạc Trường Châu ngậm cười, lắc đầu lật qua trang này, định giúp thiếu niên chép tiếp bài giảng.
Nhưng khi lật sang trang, xuất hiện trước mắt Lạc Trường Châu không phải trang giấy trắng tinh như tuyết, mà lại là một bức tranh phác họa chân dung.
Lạc Trường Châu sững sờ vài giây, mới đưa tay ra cầm lấy bức tranh này - chân dung này hắn rất quen thuộc, bởi vì ngày nào hắn cũng nhìn thấy khuôn mặt này ở trong gương.
Bức chân dung này chính là hắn, góc nghiêng của khuôn mặt khi hắn đang viết bài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT