[VONG TIỆN] THIẾU NIÊN SỰ

85-87


2 tháng

trướctiếp

85.
Ngoài miệng thì hỏi “Được không”, nhưng trên thực tế Ngụy Vô Tiện đã không còn đủ kiên nhẫn mà chờ đợi đáp án của Lam Vong Cơ, tự mình chống một tay lên ngực y, miễn cưỡng nhấc người ngồi thẳng lên chút, tay còn lại đã muốn thò xuống lưng quần, khó khăn mà kéo quần xuống dưới.
Nhưng ngọn lửa dục vọng càng lúc càng cháy lớn không cho hắn cơ hội, Ngụy Vô Tiện chỉ cảm thấy mấy ngón tay đang túm lấy lưng quần run rẩy lợi hại, lung tung lôi kéo vài phát vẫn không hề tiến triển gì, ngược lại còn mất sức nhiều hơn, không thể chống đỡ nổi cơ thể, tay mềm nhũn, cả người gần như là nằm bò trên người Lam Vong Cơ. Giãy giụa vật lộn một phen, áo của Ngụy Vô Tiện gần như đã bị cởi hẳn ra, khư khư mắc ở khuỷu tay, để lộ ra lồng ngực trắng như tuyết cùng vùng bụng hơi hơi nhô lên, làn da mịn màng ấm nóng dán chặt vào Lam Vong Cơ. Ngụy Vô Tiện cắn răng, gắng gượng kéo quần xuống qua mông, cổ tay bỗng nhiên bị túm chặt, động tác cũng theo đó khựng lại.
Lực đạo truyền đến từ cổ tay có phần lớn, túm chặt tới mức Ngụy Vô Tiện hơi đau đau. Đầu óc hắn lúc này đã hỗn loạn rồi, tất cả những dây thần kinh đều chỉ nghĩ đến việc cởi quần ra trước rồi tính sau. Hiện giờ động tác bị cản lại, trên mặt hắn lộ ra vài phần mờ mịt giương mắt lên nhìn Lam Vong Cơ. Nếu hắn tỉnh táo hơn một chút sẽ phát hiện ra ánh mắt của Lam Vong Cơ tối sầm như hồ sâu, dưới đáy mắt giăng kín tơ máu, thấp giọng nói một câu: “Để ta.”
Ngụy Vô Tiện còn chưa kịp phản ứng lại đã cảm nhận được bàn tay kia trượt từ cổ tay hắn xuống lưng quần, chỉ chớp mắt một cái là thành công kéo cái quần đã chọc giận Ngụy Vô Tiện hồi lâu xuống. Cái se se lạnh của đêm thu nơi hoang vắng ngay lập tức quấn lấy da thịt trần trụi, làm cho thiếu niên vẫn luôn bị cảm giác khô nóng không tan bớt giày vò khẽ rùng mình, thân thể không ngừng nép vào lồng ngực nóng hổi của Lam Vong Cơ. Nhưng rất nhanh, hai bàn tay mang theo cảm xúc ấm áp lập tức phủ lên trên thắt lưng hắn, đuổi phần lạnh lẽo kia đi. Nhưng Ngụy Vô Tiện lại run lên một cái, vài tiếng rên rỉ khó nhịn tràn ra khỏi kẽ răng.
Cảm giác lòng bàn tay dày rộng phủ lên trên da thịt quá mức thoải mái, mỗi tấc mỗi chỗ được vuốt ve an ủi đều vô cùng dễ chịu. Nhưng với Ngụy Vô Tiện thế vẫn còn chưa đủ, run tay duỗi ra phía sau, nắm lấy cổ tay Lam Vong Cơ, miệng chỉ ậm ờ mà gọi một tiếng “Lam Trạm”, tiếp đến không nói thêm lời nào mà kéo tay sờ xuống dưới. Thật ra không cần Ngụy Vô Tiện hành động, Lam Vong Cơ dường như đã không thể nhẫn nại được nữa, tay trượt từ thắt lưng ướt đẫm mồ hôi trơn dính xuống khe lõm giữa hai cánh mông.
Từ khi có thai, cho dù mỗi ngày ở trong doanh địa Ngụy Vô Tiện luôn vội trước vội sau không ngừng nghỉ dù chỉ một lát, nhưng thân hình vốn được xem như thon gầy cũng ngày qua ngày dần dần đầy đặn mượt mà, lúc chạm vào thì mềm mại hơn rất nhiều. Năm ngón tay của Lam Vong Cơ nhẹ nhàng xoa bóp bờ mông căng mẩy của Ngụy Vô Tiện, cả người hắn lập tức giật bắn lên, thắt lưng mềm dẻo ưỡn cong, một tiếng hô hoảng hốt còn chưa kịp ra khỏi miệng, bàn tay đang nắm lấy cổ tay Lam Vong Cơ đã run rẩy kịch liệt hơn, gần như là đưa đẩy đòi hỏi Lam Vong Cơ thâm nhập vào chỗ sâu hơn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp