Đương nhiên Cảnh Hoan không có nhận được link máy biến giọng, đối phương gửi lại một câu “Tốt xấu gì cũng đã từng yêu nhau, không ngờ anh lại làm nhục em như vậy?” Sau đó block luôn QQ của Lục Văn Hạo.

Sau khi nhận ra mình đã bị block, Lục Văn Hạo ngơ ra vài giây rồi bùng phát: “Cái quần què gì vậy? Nó block tao? Nó còn có mặt mũi block tao trước?! Tao muốn giết nó! Tao phải liều mạng với nó!”

“Giết người là phạm pháp, không đến mức đó đâu mà Hạo Nhi.” Cao Tự Tường lại nhức đầu, “Được rồi, block cũng block rồi đừng nghĩ nữa, người sống cả đời sao có thể không gặp phải trắc trở gì, mày nói đúng không?”

Lục Văn Hạo: “Đây là trắc trở của tao sao?”

“Là Thiên kiếp, qua cửa ải này,  sau này cả đời của mày sóng yên gió lặng.” Cảnh Hoan nói tiếp, “Hạo Nhi, tài khoản trong trò chơi của mày ở server nào vậy?”

“Thiên Tứ Lương Duyên.” Lục Văn Hạo nói ra tên server của mình, rút lấy tờ khăn giấy lau nước mũi, “Sao vậy?”

Cảnh Hoan lắc đầu: “Không có chuyện gì.”

Cậu mở vali đã đóng gói được một nửa ra, bỏ toàn bộ đồ vật lung tung trên bàn vào.

Lục Văn Hạo di chuyển ghế dựa, ngồi đến bên cạnh cậu: “Hoan Hoan, hôm nay mày dọn đi luôn hả? Tao thảm như vậy mà mày cũng không ở lại bầu bạn bên tao mấy ngày được sao?”

Trường học quy định nghiêm ngặt, quản lý một đám sinh viên đại học cứ y như quản lý học sinh cấp 3, trời vừa tối đã gác cổng lại còn cắt điện nữa chứ. Nếu không phải trường học yêu cầu sinh viên năm một không được phép trọ ở bên ngoài thì Cảnh Hoan đã sớm dọn ra ngoài rồi.

Cho nên vừa mới lên năm hai, cậu đã nhanh chóng thuê một phòng nhỏ gần trường.

“Ở lại làm gì, tao sợ  mấy ngày nay mày thấy đàn ông lại đau lòng.”

Cảnh Hoan dọn xong hành lý của mình thì Cao Tự Tường cũng vừa ăn xong một phần lẩu ăn liền. Hắn đứng dậy nói: “Hoan Hoan, tao giúp mày chuyển đồ.”

Cảnh Hoan bóp khóa vali, đáp “Không cần đâu, tao vừa gọi xe rồi, đang chờ ở dưới lầu ấy.”

Cao Tự Tường kiên trì: “Vậy tao giúp mày xách xuống lầu.”

Bởi vì mới vừa khai giảng được mấy ngày, đệm chăn các loại cũng định qua bên kia rồi mua mới, cho nên đồ đạc của Cảnh Hoan không nhiều lắm, một người chuyển cũng dư sức.

Trong hành lang, Cao Tự Tường ôm máy tính giúp Cảnh Hoan, thử dò xét hỏi: “Hoan Hoan, mày không sao chứ?”

Cảnh Hoan nhướng mày: “Tao thì có sao?”

Quan hệ giữa Cao Tự Tường và Cảnh Hoan rất tốt, hai người vốn đã là bạn học từ cấp 2, cho nên Cao Tự Tường cũng khá hiểu rõ chuyện tình nhà cậu.

Gia cảnh của Cảnh Hoan không tệ, người cũng đẹp trai lại còn dễ gần, đúng chuẩn “thiên chi kiêu tử”. Nếu phải chỉ ra điểm nào kỳ quái của cậu, thì cũng chỉ có việc cậu hơi bị sister-complex.

(Thiên chi kiêu tử [天之骄子]: Con cưng. Đứa con được cha mẹ cưng chiều, đứa con cưng của ông trời.)

Chị họ của Cảnh Hoan tên là Lương Nhiễm, cấp 2 Cảnh Hoan vì cô mà đánh nhau, cấp 3 lại mua trà sữa đưa cơm cho cô, đại học thì giúp cô giữ vị trí ở thư viện – nếu không phải là biết rõ nội tình, chắc chắn Cao Tự Tường đã nghĩ xa hơn rồi

Nghe nói khi còn bé Cảnh Hoan thiếu chút nữa bị bắt cóc, là Lương Nhiễm liều chết kéo cậu lại, ngay cả tay bị trật khớp cũng không chịu buông cậu ra mới cứu được một mệnh của cậu.

Từ đó về sau, Cảnh Hoan có một tôn chỉ – chọc cậu thì được, chọc chị cậu thì chỉ có chết.

Cho nên khi Cao Tự Tường biết được Lương Nhiễm bị tra nam lừa tình trong trò chơi, còn bị chính cung của tra nam mắng là tiểu tam khắp cả server thì cậu ta cực kỳ lo lắng Cảnh Hoan sẽ đi thuê người giết gã kia.

Kết quả vượt ngoài dự liệu, cậu không những không có chút phản ứng nào, thậm chí còn rất bình tĩnh mà tiễn Lương Nhiễm ra sân bay.

“Hoan Hoan, chuyện của chị mày dù sao cũng chỉ là chuyện trong trò chơi, một đống số liệu mà thôi, mày đừng xem là thật.” Cao Tự Tường nói, “Chị mày chắc chắn qua một thời gian ngắn sẽ về nước cho xem.”

Cảnh Hoan thả hành lý vào cốp xe, quay đầu lại nói, “Hỏi mày một chuyện.”

Cao Tự Tường: “Gì?”

“Làm sao mày biết chuyện của chị gái tao?”

Cao Tự Tường nghẹn họng, vẻ mặt đổi tới đổi lui: “Thì, thì chút tin vỉa hè ấy mà.”

Cảnh Hoan nhíu mày, gằn giọng: “Nói thật cho tao.”

“…” Cao Tự Tường có chút hối hận mình đã đi theo xuống đây.

Cậu ta vốn đang định nói qua loa cho qua chuyện thì lại thấy vẻ mặt nghiêm túc của Cảnh Hoan, cũng không dám nói bừa đành phải thành thật: “Cô gái kia gửi đi rất nhiều loa toàn server, lại còn gửi suốt mấy ngày, tao cũng… vô tình nhìn thấy.”

Cảnh Hoan hít sâu một hơi: “Loa toàn server?”

Cao Tự Tường vội nói: “Đúng vậy, có điều hai ngày nay không còn thấy nữa, chắc là cũng giải quyết xong rồi.”

Cảnh Hoan đứng trong chốc lát, mới nói: “Biết rồi, mày lên đi. Chờ tao dọn phòng xong lại mời hai tụi mày tới dùng cơm.”

Cao Tự Tường khẽ gật đầu, ngẫm lại vẫn không yên lòng, nhắc lại lời cảnh cáo với Lục Văn Hạo vừa nãy, “Này, Cảnh Hoan, giết người là phạm pháp đó, mày biết chứ?”

Cảnh Hoan ngồi lên xe: “Biết rồi, đều là chuyện trong trò chơi, tao sẽ không kéo đến hiện thực để giải quyết đâu.”

Cao Tự Tường thở phào nhẹ nhõm nhưng trong lòng vẫn luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào. Cậu ta còn chưa kịp ngẫm nghĩ thì xe đã phóng đi ra khỏi trường.

Phòng mà Cảnh Hoan thuê rộng hơn một trăm mét vuông, là phòng mới vẫn chưa có ai ở qua, lúc cậu dọn vào thì phòng đã được quét sạch sẽ.

Sau khi sắp xếp hết đồ đạc trong vali rồi, Cảnh Hoan bắt đầu mở máy tính lên, thành thạo tải Cửu Hiệp xuống.

Tắm rửa xong xuôi thì cũng vừa lúc tải xong.

Cậu nhìn icon trò chơi Cửu Hiệp trên desktop, nhất thời có chút ngẩn ngơ.

Trò chơi Cửu Hiệp này, Cảnh Hoan cũng không xa lạ gì, cậu là một trong những người chơi sớm nhất từ khi nó còn trong giai đoạn beta, trò chơi từ khi mở server đến nay đã mười năm, cậu chơi cũng sáu năm có lẻ.

Nếu không phải lớp mười vì bài vở nhiều quá bị cha mẹ cảnh cáo thì cậu chưa chắc đã bỏ game.

Rời khỏi Cửu Hiệp đã sắp bốn năm, lần này Cảnh Hoan trở về cũng không phải vì trò chơi.

Lúc trước Lương Nhiễm ở trong Cửu Hiệp quen một gã kia, hai người cũng giống như những người chơi khác, gặp nhau hiểu nhau rồi yêu nhau qua mạng. Lương Nhiễm đặc biệt coi trọng người bạn trai qua mạng này, thậm chí còn chuẩn bị đến gặp mặt đối phương vào dịp lễ tình nhân.

Ai ngờ ngay trước lễ tình nhân một ngày, đột nhiên có một cô gái tự xưng là chính cung xuất hiện, ở kênh thế giới mắng Lương Nhiễm suốt mấy ngày, thậm chí còn post lên diễn đàn nội dung trò chuyện của Lương Nhiễm với tra nam kia, khiến cho vô số người chơi Cửu Hiệp cùng nhau nhục mạ Lương Nhiễm, gần như có thể gọi là một trận bạo lực mạng quy mô nhỏ.

Lương Nhiễm không chỉ bị gọi là “tiểu tam”, còn bị đẩy lên nơi đầu sóng ngọn gió, bị vạn người thóa mạ. Gã tra nam kia lại không một lần ra mặt, cứ để mọi chuyện ngày càng đẩy lên cao trào như thế.

Lương Nhiễm là một cô gái từ nhỏ đã được em trai và trưởng bối yêu thương nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa, chưa từng chịu phải nỗi uất ức lớn như thế, chuyện này kéo dài chưa đến mấy ngày mà cô đã gần như suy sụp hoàn toàn. Cuối cùng quyết tâm xóa tài khoản trong trò chơi đi, xuất ngoại giải sầu.

Sau khi Cảnh Hoan biết chuyện này thiếu chút nữa đã đi đốt tổng công ty Cửu Hiệp ở Thượng Hải.

Cảnh Hoan càng nghĩ càng giận, đặc biệt ban nãy còn biết được đối phương dùng loa đi bêu rếu khắp các server, loại loa đấy so với loa trong server khác nhau, tin tức gửi đi mọi server khác đều có thể thấy được.

Chuyện này Lương Nhiễm không có nói với cậu, đoán chừng là không muốn cậu làm to chuyện.

Mẹ nó! Trách không được chị cậu xóa luôn cả tài khoản.

Cảnh Hoan lạnh lùng mở Cửu Hiệp ra, nhập ID và mật khẩu của mình, chọn vào server tên là “Kính Hoa Thủy Nguyệt”.

Đây là server chị cậu chơi lúc trước, khi Cảnh Hoan biết chuyện này cậu đã quyết định – chuyện trò chơi phải giải quyết trong trò chơi, cậu muốn giết tra nam trăm ngàn lần trong trò chơi, ép đến khi gã phải xin lỗi, giải thích và xóa tài khoản mới thôi.

Nhưng chuyện không có đơn giản như cậu nghĩ.

Cái trò chơi Cửu Hiệp này có thể nổi đến bây giờ, nguyên nhân chủ yếu là do trong trò chơi có rất nhiều cách chơi. Bạn có thể ở trong game trở thành cao thủ PK, đại thần đánh bản, bậc thầy chế tạo, thủ lĩnh bang phái, danh thương giang hồ vân vân. Mỗi cách chơi đều có sức hút riêng của nó, đủ cho người chơi lựa chọn.

(PK là viết tắt của từ player killing, được sử dụng nhiều nhất trong các trò chơi game online, đặc biệt là game đối kháng. Đây là hành động xuất phát từ một người chơi khi cố tình giết hoặc hạ gục một người chơi khác.)

Mà mộng tưởng của người chơi đơn giản chính là leo lên bảng thực lực ở server mà mình chơi.

Bảng thực lực theo thứ tự cũng chia rất nhiều loại: Bảng cao thủ, bảng phú hào, bảng nhân khí, bảng danh khí, thủ lĩnh bang phái…

Ở các server khác, đứng đầu những bảng này đều là những người chơi khác nhau, dù sao thì lên một bảng thôi đã là chuyện không dễ dàng, rất ít người có thể làm một lúc nhiều hạng.

Chỉ có server “Kính Hoa Thủy Nguyệt” là ngoại lệ duy nhất.

Trước đó Cảnh Hoan đã tra qua ở website chính thức của game, trong server này ngoại trừ bảng “Thủ lĩnh bang phái” ra, vị trí đứng đầu của những bảng khác đều bị một người chơi tên là “Tâm Hướng Vãng Chi” chiếm lĩnh.

Cảnh Hoan vừa mới đăng nhập, đã thấy bên cạnh mình có hai vị người chơi đang treo máy nói chuyện.

[Kênh cận] Có lẽ có một ngày: Tui mới không online vài ngày mà scandal kia của Tâm Hướng Vãng Chi đã kết thúc rồi à?

[Kênh cận] Lam bb: Yep, dù sao nhỏ tiểu tam kia đã xóa acc, còn có thể làm được gì nữa?

[Kênh cận] Có lẽ có một ngày: Chậc chậc, tui còn hi vọng có plot twist xoay chuyển lật mặt gì nữa chứ.

[Kênh cận] Lam bb: Chuyện này thì còn có gì để mà xoay chuyển?

[Kênh cận] Có lẽ có một ngày: Thật ra thì gã Tâm Hướng Vãng Chi này cực kỳ rêu rao, ai cũng trêu chọc, tài khoản lại không có kết hôn, chuyện này không biết ai mới thật sự là tiểu tam.

[Kênh cận] Lam bb: …Làm sao cậu biết?

[Kênh cận] Có lẽ có một ngày: Bởi vì anh ta đã từng tán tui mà, đáng tiếc lúc ấy “người luyện thay” đang vào acc của tui. Ha ha ha, lại còn ghẹo bạn bè của tui nữa á, bạn tui đã có chồng rồi mà Tâm Hướng Vãng Chi cũng dám ghẹo, thiếu chút nữa làm chồng của bạn tui tức chết…

[Kênh cận] Lam bb: Còn có chuyện này sao… Chồng của bạn cậu không nói gì sao?

[Kênh cận] Có lẽ có một ngày: Nào dám nói gì chứ, đánh thì đánh không lại. Tui đoán là toàn bộ Cửu Hiệp không ai có thể động đến một sợi tóc của anh ta.

(Người luyện thay: chỉ người được thuê để log acc làm nhiệm vụ giùm cho chủ acc)

Cảnh Hoan đè xuống phím kỹ năng, vài giây sau đã trở về môn phái.

Vào đầu năm ngoái, ở website chính từng post một ảnh cap thuộc tính của nhân vật Tâm Hướng Vãng Chi, còn có vài video PK trong đấu trường của gã. Hai người ban nãy nói cũng không sai, nhìn khắp Cửu Hiệp sợ rằng không ai đánh thắng được gã.

(Đấu trường: Khu đối kháng theo thể thức PK, thường là 1v1, 2v2, 3v3…)

Thao tác tốt cũng không phải là đều mà Cảnh Hoan kiêng dè, bốn năm trước cậu cũng từng ở server khác trèo lên đầu bảng Cao thủ, đối với thao tác của mình cậu cực kỳ có lòng tin.

Nhưng….muốn tạo một tài khoản vượt qua được Tâm Hướng Vãng Chi ít nhất cũng phải mất ba năm, lại càng không cần phải nói trong mấy năm này thực lực của đối phương vẫn luôn tăng lên.

Vì nguyên nhân đấy khiến kế hoạch báo thù ban đầu của Cảnh Hoan chỉ đành phải tạm thời gác lại.

Nhưng không sao.

Cậu đã nghĩ ra được một kế hoạch còn độc ác hơn so với việc giết đối phương đến mức bỏ tài khoản.

Cảnh Hoan mở ra trang giao dịch chính thức của Cửu Hiệp, chọn vào mục lọc tài khoản, bắt đầu chọn ra những từ khóa cho tài khoản mà mình muốn mua.

Server, Kính Hoa Thủy Nguyệt.

Level yêu cầu, 150, level cao nhất.

Tu vi và kỹ năng phụ trợ đều đầy đủ.

Giới tính nhân vật, nữ.

Nhìn tài khoản nữ được lọc ra trên màn hình, khóe miệng Cảnh Hoan nhếch lên, nở nụ cười lạnh.

Tâm Hướng Vãng Chi, bố mày đến rồi đây.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play