[Chồng ơi~ em nhớ anh quá.]

Hạ Yến nhìn thấy tin nhắn này lúc đang ngồi học trong thư viện trường, gương mặt lạnh lùng hiện lên đôi chút nét cười, khoé môi cậu khẽ cong lên, hiển nhiên tâm trạng vô cùng tốt.

“Xem cái gì mà cười tươi hớn ra thế.”

Từ xa xa Phương Thước đã nhìn thấy đoá hoa lạnh lùng cao quý nhoẻn miệng cười, cậu chàng dụi mắt mấy cái, còn ngỡ là mình hoa mắt nhìn nhầm.

Hạ Yến không buồn để ý cậu ta, chỉ chăm chú cúi xuống trả lời tin nhắn.

[Anh cũng nhớ em, chụt chụt.]

Phương Thước thều thào nói, “Hôm nay cậu uống lộn thuốc hả?”

Hạ Yến cất điện thoại, bắt đầu thu dọn sách vở trên bàn, mặt mày toát ra vẻ lạnh nhạt xa cách, quay về điệu bộ không khác gì so với ngày thường.

“Tôi đi đây.”

Hạ Yến chào hỏi xong cũng không thèm ngoảnh lại, cậu cất bước đi thẳng, chỉ còn mình Phương Thước đứng đó ngơ ngác sững người.

“Mới tới chưa được bao lâu mà…” Phương Thước dõi mắt nhìn bóng lưng Hạ Yến đã đi xa, trong lòng âm thầm khó hiểu đến phát bực.

Dạo này cậu ta cứ thấy Hạ Yến cắm mặt vào điện thoại suốt, có lúc còn cười ngu ngơ, đang ở ngoài đường mà nhận được tin nhắn là tức tốc chạy về ngay, ai không biết còn tưởng cậu nuôi bạn gái trong điện thoại ấy chứ.

Phương Thước quả thật đã đoán đúng, nhưng Hạ Yến không phải có bạn gái, mà là bạn trai.

Hạ Yến vội vã chạy về ký túc xá để voice chat với bạn trai nhỏ nhà mình cơ, lúc về đến nơi, mở điện thoại lên xem, cậu phát hiện người nọ vừa gửi cho mình một bức ảnh.

Dưới chiếc váy ngắn màu xanh lam viền ren là cặp đùi vừa trắng vừa thẳng, bàn tay mảnh khảnh hiện rõ khớp xương vén chân váy lên, thấp thoáng thấy được khung cảnh tuyệt đẹp bên trong, phía mép đùi trong còn có nốt ruồi màu nâu nhạt vô tình điểm nhấn thêm đôi phần gợi cảm.

Yết hầu Hạ Yến chuyển động lên xuống, lúc gửi voice chat đi, tay cậu còn run lên nhè nhẹ.

“Alo?”

Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói mềm mại, hòa lẫn với tiếng rè rè của dòng điện.

“Ảnh em gửi cho anh…” Vành tai Hạ Yến từ từ nóng lên.

“Đẹp không?” Người bên kia cười khì, “Chồng có muốn sờ em không~”

Đến lượt cổ Hạ Yến đỏ lựng hết lên, chất giọng trở nên trầm hơn, giọng nói cũng run rẩy bẩy, “Muốn…”

Lần này trở thành đầu dây bên kia im lặng, một lát sau, bên phía đối phương vang lên tiếng sột sà sột soạt, hòa cùng với tiếng thở dốc dồn dập.

“Chồng ơi… Em nhớ anh đến nỗi có phản ứng mất rồi… Em muốn… muốn gặp anh quá.”

Giọng nói nũng nịu mềm mại, âm cuối cùng còn có ý nhõng nhẽo làm nũng.

Hạ Yến nghe thôi cũng c.ương, tiếp theo đó, cậu vừa nói chuyện vẩn vơ với bạn trai nhà mình, vừa duỗi tay giải quyết nhu cầu cho bản thân.

Sau khi cúp điện thoại, Hạ Yến lại mở bức hình ấy ra, ngắm nghía một hồi, phía dưới lại có phản ứng.

Cậu khẽ ngửa đầu ra sau, gương mặt hờ hững xinh đẹp bị nhuốm màu tình dục, trong đôi mắt nhạt nhẽo sóng sánh tầng hơi nước mỏng, dưới sống mũi cao thẳng, từng luồng hơi thở trầm đục tuôn ra khỏi cánh môi kiều diễm đang hé hờ.

Cố Lâm vừa đẩy cửa nhà vệ sinh thì nhìn thấy cảnh tượng đóa hoa lạnh lùng cao không với tới đang cắn môi thở dốc hồng hộc, gương mặt hiện lên nét ửng hồng tuyệt mỹ, từng tiếng rên rỉ đứt quãng thỉnh thoảng phát ra từ khuôn miệng cậu.

Hạ Yến có cảm giác trước mắt sáng lên, cậu mơ màng hé mắt, thế là bắt gặp ánh nhìn dần tối lại của Cố Lâm.

Bản tính vốn đã dễ ngại ngùng, bây giờ còn bị bạn cùng phòng bắt quả tang làm “chuyện ấy” càng khiến cho Hạ Yến xấu hổ hơn, sắc đỏ lan dài từ cổ lên tới tận mang tai, vành tai trắng trẻo mềm mại đỏ ửng, mặt mày cũng nóng hết lên.

May mà Cố Lâm không nói gì cả, cậu chàng chỉ xoay người lui ra ngoài, sẵn tiện còn giúp cậu khoá cửa lại.

Hạ Yến vùi mặt vào đầu gối, cứ nghĩ đến chuyện lúc nãy là ngượng chín mặt, trái tim trong lồng ngực hãy còn đập lên liên hồi.

Thời điểm đẩy cửa đi ra ngoài, cậu thấy Cố Lâm đang đứng tựa vào tường xem di động, sắc mặt toát ra vẻ hời hợt lãnh đạm, trông như thể không hề để tâm đến chuyện đó.

Hạ Yến khẽ thở phào, mặt cậu vẫn còn nóng ran, tầm mắt láo liên đây đó, nhưng tuyệt nhiên không dám nhìn thẳng vào mặt đối phương.

Di động trong túi quần rung lên, Hạ Yến thấy vậy bèn lấy ra đọc tin nhắn.

[Chồng ơi~ lúc nãy em nghĩ đến anh, tự làm một lần rồi.]

[Hình ảnh / Meme đáng yêu]

Trông thấy bức ảnh mèo con đáng yêu trên màn hình, tâm trạng Hạ Yến phút chốc trở nên tốt hơn hẳn, cậu cười cong mắt, trả lời tin nhắn.

[Anh cũng nghĩ đến cục cưng rồi tự làm.]

Tin nhắn vừa được gửi đi, Hạ Yến bỗng có cảm giác có ai đó đang nhìn mình, đến khi ngước mặt lên, đập vào mắt cậu là nụ cười lười nhác của người nào đó.

“Nhìn cậu có vẻ rất vui nhỉ.” Cố Lâm giơ chiếc điện thoại trong tay lên, “Đang nói chuyện với bạn gái à?”

Hạ Yến trông thấy anh là lại ngượng, nhưng nhớ tới bạn trai ngoan ngoãn đáng yêu nhà mình, khóe môi Hạ Yến bỗng cong lên theo phản xạ, cậu buột miệng đáp, “Là bạn trai.”

Cố Lâm nghệt ra, lúc này Hạ Yến mới phát hiện mình lỡ lời, trong lòng có thầm ân hận, nhưng đồng thời lại rất vui vì có thể giới thiệu cho người khác biết bạn trai nhà mình.

Cố Lâm cũng không hỏi gì nhiều, cậu chàng chỉ cười cười đáp, “Vậy cũng hay nhỉ.”

Hạ Yến cũng cười theo, dáng mặt xinh đẹp lãnh đạm khẽ giãn ra, “Ừm, cậu ấy đáng yêu lắm, tôi thích cực.”

Khóe môi Cố Lâm giật nhẹ mấy cái, nhưng khi nghe được chữ “thích” từ trong miệng cậu, ánh mắt người nọ lại dịu hẳn đi.

Thôi, đáng yêu thì đáng yêu vậy, cậu ấy thích mình là đủ rồi.

Hạ Yến thật sự rất thích cậu bạn trai nhỏ của mình, mặc dù bạn trai lúc nào cũng chọc ghẹo cậu, thỉnh thoảng còn gửi đủ thứ ảnh 18+ sang, khiến cậu nóng như lửa đốt mà không có chỗ giải tỏa, nhưng chỉ cần nghe người ấy gọi một tiếng “Chồng ơi” đầy ngọt ngào thôi, Hạ Yến lập tức thích phát điên lên được.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play