1
Để tích lũy đủ tín chỉ, bạn cùng phòng kéo tôi đến nghe tọa đàm.
Trong 03 giờ, năm vị giáo sư lần lượt thay nhau lên bục phát biểu.
Tôi ngồi yên lặng phía dưới đến mức mông sắp tê rần.
Đến lượt vị giáo sư thứ sáu, xung quanh bỗng nhiên bùng nổ những tiếng kinh hô.
Bạn cùng phòng cũng kích động vô cùng: “Nguyệt Nguyệt, xem kìa! Giáo sư Tạ! Giáo sư Tạ đến đây!”
Tôi ngẩng đầu lên nhìn.
Là vị giáo sư trẻ nổi tiếng trong truyền thuyết - Tạ Cảnh Chi.
Mới dạy không lâu nhưng chỉ với khuôn mặt điển trai khiến nhân thần cộng phẫn; cùng khí chất trong trẻo, lạnh lùng, cấm dục đã khiến phần lớn nữ sinh tôn sùng là “đóa hoa cao lãnh.”
Hiện tại, hắn đang đứng trên bục điều chỉnh thử máy chiếu nhưng trước sau vẫn đẹp lạ lùng.
Mải nhìn đôi tay thon dài của hắn đến chảy nước miếng, tôi bỗng nhiên chú ý thấy cổ tay hắn đeo một chiếc vòng đỏ xanh đan xen.
Giống như đúc chiếc vòng may mắn tôi giới thiệu cho đối tượng hẹn hò trực tuyến của mình thời gian trước.
Nhớ đến anh người yêu trên mạng, trong đầu tôi nháy mắt hiện lên ảnh cơ bụng đêm qua anh chủ động gửi cho tôi.
Hình dạng rõ ràng, lại sắc khí tràn đầy.
Làm người ta sinh ra rất nhiều “mơ mộng” nha! ^3^/~
Tôi nhịn không được mở ra khung chat, tin nhắn cuối cùng còn dừng lại ở tin anh nói phải đi làm.
Vậy lúc này anh ấy chắc đang làm việc.
Nhất thời sinh lòng can đảm, tôi muốn trêu ghẹo anh một phen.
Nhanh chóng soạn tin nhắn “Anh ơi, chuyển khoản cho em 50 tệ mua dâu tây nhaa, lần sau em sẽ trả lại…trên cổ anh~"
Vừa gửi thành công, trong hội trường bỗng trở nên ồn ào náo nhiệt.
Khí thế to lớn, thậm chí hơn cả khi Tạ Cảnh Chi vừa bước vào.
Bạn cùng phòng véo tôi “Trời! Nguyệt Nguyệt mau nhìn kìa! Đó là bạn gái của giáo sư Tạ sao! A a a a!”
Tội mơ hồ ngẩng đầu.
Lại nhìn thấy trên màn hình lớn xuất hiện đoạn tin nhắn giống hệt tôi vừa gửi đi.
Mà Tạ Cảnh Chi vốn đang tìm kiếm tài liệu PPT, bình tĩnh thong dong tắt đi khung chat, lấy ra di động gõ vài cái.
Sau đó, tôi nhận được tin nhắn trả lời của anh người yêu.
‘Ngoan, anh đang đi làm, buổi tối nói sau.”
Tôi choáng váng mặt mày.
2.
Âm thanh ồn ào trên hội trường vẫn tiếp tục.
“Cậu vừa thấy không? Giáo sư Tạ đặt biệt danh cho bạn gái thầy là “bé ngoan”, thật là quá sủng ái áaa!”
“Chả lẽ không, cô ấy được thầy đặc biệt quan tâm!”
“Đừng nói nữa, không có gì làm lòng tao đau bằng việc giáo sư Tạ đã có bạn gái.”
“Hiuhiu, mỗi ngày đều đối diện với khuôn mặt như vậy, bạn gái thầy ấy thật hạnh phúc biết bao a…”
Bạn cùng phòng bấy ngờ quay đầu:
“Đúng rồi, Nguyệt Nguyệt, hình đại diện của bạn gái giáo sư Tạ giống hệt cậu, thật trùng hợp!”
Tôi cười gượng hai tiếng:
“Thật sao? Mình cũng không chú ý.”
Đối với sự thờ ơ của tôi, bạn cùng phòng có vẻ thực thất vọng, quay đầu lôi kéo người khác cùng thảo luận.
Mà tôi nhìn Tạ Cảnh Chi trên bục giảng, tim bất giác đập nhanh hơn.
Vòng may mắn giống nhau, hình đại diện giống nhau, tin nhắn giống nhau…
Tất cả đều cho thấy rõ:
Tạ Cảnh Chi là anh người yêu qua mạng của tôi!
Nhưng…tương phản như vậy cũng quá lớn đi?
Tôi không tự giác mà nhớ lại tấm ảnh cơ bụng rõ ràng kia.
Lại nhìn lên bục giảng người đàn ông quần áo lịch sự, cách nói năng tao nhã này.
Đột nhiên đỏ mặt!!!
Phần sau buổi tọa đàm, tôi như đi vào cõi thần tiên.
Chỉ thấy khuôn miệng Tạ Cảnh Chi mở ra rồi đóng lại, trong đầu đều là hình ảnh kia.
Sau khi kết thúc tọa đàm, Tạ Cảnh Chi vội vàng rời đi.
Khi rời đi, tôi còn nghe được âm thanh bàn tán của vài nữ sinh.
“Mấy bà có nghe được không? Giáo sư Tạ vội vã trở về tìm bạn gái đâu!”
Tim tôi bỗng chốc đập mạnh.
3.
Trên đường quay về kí túc, tôi nhận được hàng loạt tin nhắn của Tạ Cảnh Chi.
“Sao vậy bé ngoan? Tại sao không trả lời anh?”
“Anh đã làm việc xong, có thể tiếp tục chủ đề lúc nãy không?”
“Cục cưng đang làm gì vậy, sao lại dụ dỗ anh xong rồi biến mất…”
“Vừa rồi vội quá quên đưa bé tiền mua dâu tây.”
Chuyển khoản: 50.000 nhân dân tệ.
“Sao còn không để ý đến anh?”
…
Tôi xem từng tin nhắn, có chút không biết làm sao.
Cảm giác như…thật khó để đưa khuôn mặt của Tạ Cảnh Chi vào những lời này.
Đồng thời tôi có chút xấu hổ, không biết trả lời như thế nào.
Đang do dự, lớp bên có chị lớp trên qua truyền lời.
“Vãn Nguyệt, giáo sư Từ bảo máy tính của thầy ấy bị hỏng, em qua xem hộ thầy ấy nhé.”
Giáo sư Từ là cố vấn học tập của tôi.
Lần trước sau khi tôi thuận tay giúp thầy ấy sửa máy tính bị ngừng hoạt động, giáo sư Từ thường hay nhờ tôi qua sửa máy hộ.
Tôi không dám chậm trễ, nhanh chóng đi qua.
Sau khi đến văn phòng mới phát hiện, Tạ Cảnh Chi đang ở đây.
Anh ngồi trên bàn làm việc phía đối diện, cúi đầu im lặng nhìn di động, tâm tình có vẻ không tốt lắm.
Tôi không dám nhìn nhiều, cố gắng tập trung sửa máy tính cho thầy Từ.
Xử lý xong, giáo sư Từ cười đến híp mắt lại:
“Thầy biết, con giỏi nhất ở khoản này. Nhân tiện, giáo sự Tạ vừa nói máy tính thầy ấy không nhận được tin nhắn, con qua xem giúp thầy ấy xem sao.”
Ông ấy chỉ Tạ Cảnh Chi.
Tôi sửng sốt.
Nháy mắt hiểu được vì sao máy tính Tạ Cảnh Chi không nhận được tin nhắn!
…Cái này có thể sửa sao?
Nhưng trong ánh mắt tươi cười của thầy Từ, tô chỉ có thể kiên trì đi qua, cố ý hạ giọng:
“Giáo sư Tạ, thầy Từ nói máy tính thầy bị hỏng…”
Tạ Cảnh Chi hình như đang xuất thần.
Anh bị tôi làm giật mình, sau đó nhanh chóng theo bản năng nghiêng người giữ khoảng cách với tôi.
“Không có.”
Anh ấy luôn khách khí xa cách trong chuyện riêng tư, lúc này lại đúng ý tôi.
Đang lúc tôi chuẩn bị quay người bỏ chạy, tầm mắt của Tạ Cảnh Chi bỗng nhiên dừng lại ở hình ảnh trên tay tôi.
Ngón tay tôi vừa vô ý chạm vào màn hình, màn hình sáng, lộ ra hình nền của một chú chó nhỏ.
Tôi bỗng nhớ đến.
Tôi từng gửi cho anh người yêu trên mạng rất nhiều ảnh chụp chó con nhà tôi.
Hơn nữa còn chọn ra hình tôi thích nhất làm hình nền khóa.
Nhận thấy ánh mắt của Tạ Cảnh Chi ngày càng nóng rực, tôi nhanh chóng bỏ điện thoại vào túi
“Giáo sư Tạ, nếu không có việc gì em xin phép đi trước.”
Tạ Cảnh Chi bỗng nhiên mở miệng “chờ chút.”
Anh đưa tay ra chặn đường tôi ‘Thầy có thể xem hình nền điện thoại của em chút không?”
4
Tim tôi nháy mắt nhảy lên đến họng.
Anh ấy sẽ không nhận ra chứ!
Theo bản năng tôi nắm chặt túi sách có điện thoại, lắp bắp
“Không…không tiện cho lắm…”
Tạ Cảnh Chi nhíu mi ‘Sao thế?”
Tôi nói không lựa lời “Bởi vì…bởi vì trình bảo vệ màn hình của em rất riêng tư.”
Suy tư một lát, Tạ Cảnh Chi xin lỗi
‘Thật có lỗi, thầy đã mạo phạm. Vừa rồi nhìn đến con chó nhỏ trên hình nền điện thoại của em rất giống con trước kia từng cứu thầy. Vì vậy thầy muốn xác nhận một chút, nếu không tiện em có thể che đi vị trí riêng tư để thầy xem hình nền được không?.”
Tôi bị anh nói đến mức sửng sốt.
Con chó nhỏ nhà tôi cứu anh ấy khi nào thế???
Nhưng dưới cái nhìn đầy hy vọng tìm được ân nhân của Tạ Cảnh Chi, tôi ma xui quỷ khiến lấy ra di động cho anh ấy xem.
Để sát vào nhìn thoáng qua, biểu cảm của anh ấy nhanh chóng thay đổi.
Khi nhìn lại tôi, trong mắt chứa đựng tìm tòi nghiên cứu và chờ mong.
Anh nhẹ nhàng mở miệng “Đây là con chó nhỏ của nhà em sao?”
Tôi nhanh chóng lấy lại điện thoại.
Thật là vô ý!
Cái gì mà ân nhân chứ.
Rõ ràng anh ấy đang thử tôi!
“Không”
“Tất nhiên không phải!”
Tôi điên cuồng lắc đầu, đại não nhanh chóng vận chuyển “Đây là…đây là chó của chị em!”
Tạ Cảnh Chi nghiêng đầu, có chút khó hiểu “Chị em?”
Tội vội gật đầu.
Trên tay nhanh chóng lén lút đi tới tài khoản phụ khác, mở ra khung chat lúc trước tôi dùng tài khoản chính gửi một vài ảnh nói chuyện phiếm cho tài khoản phụ này.
“Đúng vậy, thầy xem, đây là ảnh chị em gửi cho em”
Tôi chỉ vào đó và so sánh với ảnh chụp chú chó nhỏ.
Trong lòng cảm thấy vô cùng may mắn khi có thói quen sử dụng tài khoản nhỏ như thùng rác lưu trữ tin nhắn.
Tạ Cảnh Chi ghé lại xem, ánh mắt nhanh chóng sáng lên.
Anh chỉ vào ảnh đại diện của tài khoản chính “Đây là của chị em?”
Tôi đột nhiên có dự cảm không tốt.
Vội chối bỏ quan hệ “Dạ, nhưng thật ra chúng em không thân cho lắm…”
Tạ Cảnh Chi kích động muốn bắt tay tôi “Bạn học, em cho thầy phương thức liên hệ đi, về sau có thể thầy sẽ cần em…giúp chút chuyện.”
5.
Kỳ thật tôi không muốn cho Tạ Cảnh Chi phương thức liên hệ.
Nhưng khi Tạ Cảnh Chi nói đến đó, dư quang tôi liếc mắt thấy thầy giáo Từ đang đứng đó không xa.
Từ lão sư kết bạn với tài khoản chính của tôi.
Nếu Tạ Cảnh Chi thông qua người khác lấy được phương thức liên hệ của tôi, tôi sẽ lộ mất!
Cho nên tôi chỉ có thể đau khổ dùng tài khoản phụ kết bạn với anh ấy.
Còn hướng về phía anh cười nhiệt tình dào dạt “Tất nhiên không có vấn đề ạ! Cảm ơn thầy!”
Trong nháy mắt xoay người lại, khuôn mặt tôi bỗng trở nên suy sụp.
Tất cả chuyện này là sao vậy! Khóc!
Tuy Tạ Cảnh Chi là bạn trai trên mạng của tôi, đối với tôi cũng là ngoan ngoãn nghe lời.
Nhưng đó là vì anh thích tôi trên mạng a.
Nếu anh ấy biết tôi là học trò của anh ấy.
Anh còn từng chủ động gửi cho tôi ảnh chụp sắc gợi như vậy, nói những lời buồn nôn như thế…
Với tính cách của anh ấy.
Tôi nghi anh ấy có thể sẽ xấu hổ và giận dữ muốn chết.
Lúc đó tôi không chỉ bị chia tay…ở trường còn có thể bị anh ấy làm khó dễ!
Biện pháp tốt nhất là tôi nên chia tay một cách lặng lẽ.
Tuy rằng tôi có chút nuối tiếc.
Trên đường đi, tôi nhận được hàng loạt tin nhắn của Tạ Cảnh Chi.
“Bé ngoan, anh vừa phát hiện có một bạn học là em gái em, có phải thật trùng hợp không nè!”
“Con bé còn dùng ảnh chụp chú chó nhỏ của em để làm hình đại diện, có phải có quan hệ rất tốt với em không?”
“Em đừng hiểu lầm nha bé ngoan, chỉ là trùng hợp anh nhìn thấy, không phải anh cố ý điều tra em đầu…”
‘Sao em vẫn không để ý đến anh nha?”
Chuyển khoản 20.000 nhân dân tệ.
Nhìn thấy tin nhắn của anh ấy.
Lòng tôi ngũ vị tạp trần, dằn lòng chặn Tạ Cảnh Chi.
Sau khi trở lại phòng, mở ra tài khoản phụ ra tôi phát hiện Tạ Cảnh Chi cũng gửi hàng loạt tin nhắn.
“Bạn học Giang Vãn Nguyệt, xin hỏi em có thể liên hệ được với chị em không?”
Tôi chờ trong chốc lát mới trả lời “Không thể ạ.”
Tôi nghĩ anh ấy có thể yên tĩnh trong chốc lát.
Kết quả giây tiếp theo khiến tôi giật mình.
Tạ Cảnh Chi quyết đoán gửi cho tui hai tin nhắn đến tài khoản chính “Bé ngoan, em xảy ra chuyện gì sao?”
“Chờ anh, hiện tại anh sẽ đi báo cảnh sát!”
“…”