Nghe Tần Hiện nói có vẻ không tốt lành gì, hình như anh lại bắt đầu âm mưu làm “chuyện xấu”. Khâu Dương nhìn trái nhìn phải, chắc chắn không có ai mới nhỏ giọng oán trách anh.
“Đừng ở ngoài lâu quá” – Tần Hiện dặn – “Bị cảm nữa là anh bắt em đi bệnh viện đấy”.
Dạo này cậu uống hơi bị nhiều thuốc cảm pha nước, miệng cứ có vị thuốc đắng, cậu nhăn mũi: “Em mua bao lì xì xong rồi về”.
Bệnh viện là nơi cậu chỉ dám đứng xa trông lại, nghe mùi nước khử trùng là thấy rợn người, cậu siết chặt bao lì xì, nhấn mạnh: “Không đi bệnh viện đâu”.
Cậu mua bao lì xì để chừng về nhà tổ đón Tết phát cho mấy đứa trẻ. Tuy Tần Hiện nói mọi người phát lì xì qua điện thoại nhưng cậu thích cách truyền thống này hơn, có lẽ vì chưa từng được nhận nên thích hơn cả,
Cậu ngại lấy tiền Tần Hiện để lì xì bọn trẻ, mà lại ngại hỏi anh. Cậu nói mấy câu với Tần Hiện, sau đó đổ ống tiết kiệm ra, đếm từng tờ, từng tờ, được hơn bốn trăm đồng, Khâu Dương buồn rầu.
Khâu Dương không hiểu tiền bạc cho lắm, bốn trăm đồng từng là số tiền lớn đối với cậu, nhưng qua mấy tháng ở cùng Tần Hiện, cậu đã có nhận thức khác về tiền. Bốn trăm đồng đối với họ hẳn chỉ bằng một ly nước, mà số này còn là tiền lẻ nữa, làm sao cậu đưa người khác được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play