Ngọn đèn nhỏ trong phòng tản ra ánh sáng mông lung, Khâu Dương tựa vào ngực Tần Hiện, anh áp tay lên mu bàn tay cậu, cùng xem bức ảnh xưa cũ dưới ánh đèn.
Tần Hiện khẽ miết ngón cái lên tấm hình, cúi đầu hôn nhẹ hàng mi ướt của Khâu Dương, mắt cậu sưng quá, anh nhịn không được mà hôn nhiều hơn: “Em nhìn rất giống ông ấy”.
Khâu Dương khẽ khàng lẩm nhẩm một điều đáng kinh ngạc: “Anh Hiện, ông ấy cũng là mẹ em”.
Tần Hiện im lặng nâng gương mặt cậu lên, khẽ khàng lau đi vệt nước mắt: “Hôm nay ai đã đến tìm em” – anh đoán – “Là Nghiêm tổng?”.
Những chuyện Nghiêm Bác Sâm nói chắc chắn có liên quan đến tấm hình Khâu Dương đang cầm. Từ khi biết Nghiêm Bác Sâm điều tra lai lịch của Khâu Dương, anh đã có dự cảm này. Hôm nay dự cảm trở thành sự thật, Khâu Dương không phải nhóc ăn mày nhếch nhác bị vứt đầu đường, cậu còn có người thân trên đời, có người nhà đang tìm kiếm cậu.
Khi chưa tra được thân phận của Khâu Dương, Nghiêm Bác Sâm đã sẵn lòng kí kết hợp đồng với công ty anh, có thể thấy rõ Nghiêm Bác Sâm rất có thiện cảm với Khâu Dương. Còn Khâu Dương đã lẻ loi phiêu bạt bao nhiêu năm trời, dù Tần Hiện yêu thương cậu đến mức nào cũng không thể thay thế được tình cảm ràng buộc của huyết thống.
Tần Hiện vuốt mái tóc rối bời của Khâu Dương, bảo cậu đừng suy nghĩ nhiều. Sau đó anh ra tủ lạnh phòng khách lấy ít đá, bọc bằng khăn mặt sạch sẽ để chườm mắt cho Khâu Dương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT