Khâu Dương chưa từng uống rượu, cậu thường ngửi thấy mùi rượu từ người khác, hồi còn nhặt ve chai, có những người đi đường uống say mèm, không còn tỉnh táo rồi chửi ầm lên với cậu. Cậu đã chăm sóc Tần Hiện khi anh say, ngửi mùi rượu nồng nặc, nhưng đây là lần đầu tiên cậu nếm mùi rượu, còn được mớm từ miệng của Tần Hiện.
Đầu cậu chứa đầy men say, mọi suy nghĩ đều bị đình chỉ. Trong miệng cậu có rượu, nhưng nhiều hơn nữa là hơi thở của Tần Hiện, nó lan tỏa khắp miệng cậu, khắp cổ họng, khắp xoang mũi, vào tim vào phổi của cậu, đâu đâu cũng là hương vị của Tần Hiện.
Dường như Tần Hiện bọc lấy cả người cậu, cậu hoàn toàn thuộc về anh, đã bị anh đánh dấu.
“A… —–” Tần Hiện hung ác mút lấy lưỡi cậu phát cả ra tiếng, phần nhiều rượu bị trào khỏi miệng, chảy dọc theo cái cằm trơn bóng xuống cần cổ, chui vào trong cổ áo, dần dần thấm ướt cổ áo tạo nên một cảm giác mập mờ khó tả.
Bàn tay giữ sau cổ cậu lại tăng lực, anh thâm nhập sâu hơn, chiếm giữ miệng lưỡi cậu, không bỏ qua bất cứ ngóc ngách nào trong miệng cậu.
Mũi Khâu Dương động đậy, hít thở một cách khó khăn. Cái lưỡi đang đảo quanh lưỡi cậu lui ra, kéo theo một sợi chỉ dính nhớt, chúng tách ra được chừng hai giây thì đôi môi nóng rực lại áp xuống lần nữa.
Tần Hiện tiếp tục mớm rượu qua, lần này hơn nửa lượng rượu được truyền vào miệng Khâu Dương, sau đó là mùi vị chỉ có ở anh, hai thứ ấy chảy xuôi vào cơ thể cậu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play