Nửa tháng không gặp, Khâu Dương hơi béo ra, môi hồng răng trắng, mái tóc mềm mại hơi dài, rũ xuống trán. Gương mặt vốn trắng nõn giờ như sáng bừng lên, đôi mắt long lanh rực rỡ, thấy Tần Hiện, hai lúm đồng tiền bên má hiện lên thật rõ nét.
Khâu Dương không phát hiện nét kinh ngạc bên trong đôi mắt của Tần Hiện, cậu vui sướng ôm lấy anh, cậu vốn định ôm một xíu là tốt rồi, nhưng lúc cậu chuẩn bị thả ra thì lại không nhích được.
Cả người cậu bị Tần Hiện ôm chặt vào lòng, không khí mùa thu mát rượi trốn trong áo khoác của Tần Hiện, hơi lạnh xông vào mũi cậu làm cậu hắt hơi một cái.
Tần Hiện khẽ hỏi: “Có nhớ anh không?”.
Khâu Dương đáp một tiếng vang giòn: “Nhớ!”.
Tiểu Hôi ngồi xổm dưới đất, ngẩng đầu tru với Tần Hiện, Khâu Dương cười ha ha, nhìn Tiểu Hôi rồi nhìn Tần Hiện; “Tiểu Hôi cũng nhớ”.
“Dương Dương với Tiểu Hôi, ai nhớ anh hơn nào?”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play